Hồ Quảng
Điệu Nàng Son Phân Ly
Son ơi còn đâu, gãy đôi nhịp cầu.
Gãy đôi (á a) nhịp cầu.
Nàng Son có biết, tan nát tim anh.
Sầu vương mang, mắt đau buồn thân hoa.
Chớ nên âu sầu, chớ nên (á a) đau buồn.
Nàng nàng ơi, yến oanh lìa đôi.
Vọng Cổ (Câu 4)
Vọng cổ hơi dài
Trời ơi, nàng đã tặng cho tôi chiếc khăn đầm đìa nước mắt khăn nặng tình ai khăn nhớ khăn thương khăn vấn vương lời thề năm xưa vẫn còn vương mắt để tôi phải mang nỗi cô đơn ôm sầu ôm tủi trước buổi vu quy đưa tiễn nàng đi rền vang pháo cưới tôi đứng nơi đây cõi lòng tan nát thì Son hỡi Son ơi biết nói gì đây bao dòng lệ mãi... tuôn... trào. Hò 16
Son ơi, lần gặp gỡ hôm nay là vĩnh biệt nhau rồi. Hò 20
Em ra đi mang cả trời thương nhớ,
về sống bên chồng kẻ lạ người xa. Xê 24
Anh ở nơi này sẽ vĩnh viễn mất em,
nhớ từng bờ môi ánh mắt nụ cười. Xang 28
Còn đâu nữa những ngày mở hội,
mình kề bên nhau nói chuyện ân tình. Hò 32
Vọng Cổ (Câu 1)
Vọng cổ hơi dài
Khoan... Các người ơi hãy dừng kiệu hoa lại cho ta tạ từ người yêu để rồi chia biệt.
Pháo vu quy đưa tiễn ta đi thì tại sao có binh sĩ bao vây quân hầu giăng bít lối, kìa người yêu ta đang đứng nép mình chờ đợi Hồng ơi xin hiểu cho Son vì chữ hiểu chung mà phải mang tiếng phụ nhau, Hồng ơi từ đây tình ta cách chia đôi người đôi ngã, ngày rộn rã cữ hành hôn lễ là ngày chôn liệm đời em xuống đáy mộ... muôn... đời. Hò 16
Hồng ơi em ra đi là chết cả một đời. Hò 20
Kể từ nay cái tên Son không còn trên trần thế,
thôi đừng buồn đừng khổ nữa nghe anh. Xê 24
Hồng ơi! Hãy về đi về đi thôi vì buổi chia tay
ta không thể nói bằng lời. Xang 28
Chỉ biết nhìn nhau qua tâm trạng rã rời,
mình gặp nhau đây mà nghe lòng tan nát. Cống 32
Vọng Cổ (Câu 2)
Son ơi, nàng hãy ra đi kìa là kiệu hoa võng điều lọng tiết,
trong cung son trong biển bạc non vàng. Hò 16
Ở nơi đây chỉ còn lại mình ta vĩnh viễn cách xa nàng. Hò 20
Chỉ còn lại đây mình ta trong nỗi nhớ,
dằn đau buồn đưa tiễn Son đi. Xê 24
Trời ơi người ta đứng kia mà tôi khổng thể nói nên lời,
chỉ biết nhìn nhau thay cho lời tạ từ ly biệt. Xê 28
Nói làm chi câu tạ từ ly biệt,
thêm tủi thêm buồn cho đau đớn lòng nhau. Xang 32
Phi Vân Điệp Khúc
Phi Vân Điệp Khúc Lớp Vỹ - (Vỹ Phi Vân)
Hỡi anh xa rời câu nợ duyên,
ai ân lỡ làng chàng về đâu
khắc sâu ân tình,
em về cung mắt ngấn lệ chứa chan,
thôi Hồng ơi xin đừng nhớ nhau.
Vọng Cổ (Câu 5)
Tụng hơi dài hết Hò nhất (Hò 16)
Chàng ơi định mệnh chia ly người đi kẻ ở, lỡ câu ước hẹn, cho yến nhạn lìa đôi nói tiếng chia phôi hết rồi kỷ niệm, còn giận nhau chi còn buồn nhau chi, nói nữa đi anh đừng khóc nghe anh, nước mắt tuôn rơi con tim đau nhói, trời ơi ai sắp bày chi
đời người con gái, vừa mới yêu ai cho đến hôm nay kỷ niệm mờ phai duyên nợ lỡ làng. Hò 16
Đây chiếc khăn tay kỷ vật trao chàng. Hò 20
Hồ Quảng
Điệu Nàng Son Phân Ly
Thôi thôi còn đâu gãy đôi nhịp cầu.
Gãy đôi (á a) nhịp cầu.
Chàng, chàng ơi! Yến oanh yến oanh lìa đôi.
(Về vọng cổ - Xề 24 - Câu 6)
Vọng Cổ (Câu 6)
Hồng ơi anh còn nói làm chi nữa,
người ta đã đón nàng Son đi rồi. Xề 24
À ơi, chim xa rừng còn thương cây nhớ cội
người xa người tội lắm người ơi. Xê 28
Thà rằng không biết thì thôi,
biết rồi mỗi đứa một nơi hỏi ai (à ơi) không buồn.
Hồ Quảng
Điệu Thúy Kiều Từ Hải
Đây chiếc khăn ta cùng nhau nguyện ước.
Ai thề ước để rồi nay quên thề.
Để mình mờ xa mắt hoen lệ nhòa,
thôi đành từ đây cách chia đôi đường.
Sầu duyên kiếp đã dở dang rồi.
Khăn với ta không một giây lìa xa.
Ai cách chia không buồn ngăn cách sầu.
Cầu đò đường nay chỉ ta đi qua,
biển rộng phòng ba mỗi ta đơn côi.
Hồn chơi vơi luyến lưu sông dài.
Nàng mơ giấc mơ nào đưa ta đến hạnh phúc lâu dài,
thề cùng nhau có đôi nay chỉ còn một bóng đơn coi.
Lệ anh đổ ướt mi, đưa tiễn nàng dặm trường.
Dù xa cách năm dài anh vân nhớ vẫn nhớ thương hoài,
Trời nỡ cho chúng ta câu chung tình một cõi sông ngân.
Lệ tuôn rơi cách chia, thôi bóng nàng tuyền đài.