Đi mô rồi cũng nhớ về Hà Tĩnh Nhớ núi Hồng Lĩnh, nhớ giòng sông La, nhớ biển rộng quê ta Những cánh đồng muối trắng Tình sâu nghĩa nặng Biển ta lại nhớ rừng Nên chi giữa đồng bằng mà gió ngàn bay về tìm âm vang sóng vỗ Ai đi xa mô đó...
Intro: [Dm]-[E7]-[Am]-[E]-[Am] 1. [Am] Nay, mưa mờ trên phố Sông [Dm] buồn, nước ngược [Am] dòng sông [E7] Vây quanh, mùa thu [Am] tĩnh lặng [E7] Vàng rơi, mây tím [Am] bồi hồi 2. [Am] Ai, bên bờ kia nỗi nhớ Giờ [Dm] này, mộng có [Am] đi...
Mời anh về Hà Tĩnh đi dọc đường cái quan Vào tận Đèo Ngang rồi vòng lên Rú Lệ, Trên đường xuôi xuống bể ghé Đức Thọ, Hương Sơn, Can Lộc vào Cẩm Xuyên, Thạch Hà ra Hồng Lĩnh. Ta qua huyện Nghi Xuân viếng thăm mộ Nguyễn Du, Rồi lên đồi cụ...
Giữa Mạc Tư Khoa tôi nghe ơ..ơ..ơ nghe câu hò Nghệ Tĩnh ôi câu hò xứ sở thắm đượm tình quê. Chiều Mạc Tư Khoa rừng dương như trầm lặng mà nghe câu dặm rằng giận rằng thương Ơ câu hò quê hương em hát chiều ni răng mà thương mà nhớ tiếng...
Anh đã bao lần nghe em hát khúc dân ca Xoan ghẹo quê mìnhgiai điệu ấy sao mà tha thiết thếhay tự quê ta vố đã đa tìnhThưở mẹ cha hò hẹn cửa đìnhtháng giêng hai dập dìu hát hộiđêm trăng hò nên lòng bối rốicâu hát trao duyen bay lượn thẹn...
Lâu con về quê mẹ đò đi ngược Sông La Trên sông nước quê ta Giọng đò đưa chứ man mác Bâng khuâng nhớ cảnh nhớ người Nhớ nơi kỳ ngộ, nhớ lời nước non Dù bể cạn đá mòn, dạ sắt với lòng son Biết khi mô cho phai nhạt Biết thuở nào cho phai...
Đi mô rồi cũng trở về Hã Tĩnh. Nhớ núi sông Lĩnh nhớ dòng sông La
Nếu chẳng quản đường xa dặm thẳmXin mời anh về Nghệ Tĩnh quê emTrèo lên trên hòn núi Quyết mà xemSắc ngói Thành Vinh hồng như hoa nởHãy chèo thuyền bơi trên hồ Kẻ GỗNghe sóng rì rầm kể chuyện quê emNghệ Tĩnh mình đây,đang từng bước đi...