Trả(hợp âm)

Tác giả:


1. Trả lại cho người ân tình [Em] xa xưa đó [Am]
Trả lại lời yêu còn vương [Em] vấn trên môi
[D] Trả lại cho ai men đắm [Am] say tình ái
[B7] Trả hết mơ mộng một thời ta đắm mê.

2. Trả lại con đường ta thường [Em] hay chung bước [Am]
Trả lại hàng cây mình thường [Em] đứng trú mưa
[D] Trả lại cho ai tiếng hát [Am] ru trìu mến
[B7] Trả đêm hẹn hò vai kề [Em] vai suốt canh thâu.

ĐK:
Trả lại [E] ai, một thời hoa [A] mộng
Trả lại [F#m] ai nghìn nỗi đắng [B7] cay
Trả lại [E] ai bờ môi thơm dịu [A] ngọt
Nụ hôn [B7] đầu, chất ngất say [E] mê.

Vì ngày [E] mai, người dứt áo ra [A] đi
Để lại [Am] đây từng kỷ niệm buồn [E] vui
Thôi còn [C] chi, lưu [Em] giữ để làm [Am]
Mối duyên [B7] thừa, tôi trả hết cho [Em] đời.

3. Trả lại cho người lâu đài [Em] xây trên cát [Am]
Bến mộng giờ đây còn riêng [Em] bóng cô đơn
[D] Thôi thế thôi cung đàn [C] xưa đã dứt
[B7] Duyên kiếp từ đây ta mãi [Em] cách xa rồi.