Trả Lại Anh (Tân Cổ)

Tác giả:


Tân Nhạc
Trả lại em đêm dài
chung đôi bóng dưới trăng sao.
Trả lại em con đường
im bóng mát của ngày nao.
Trả lại em ánh đèn
công viên đó dưới mưa bay.
Những đêm chúa nhật
nghe phố phường khua gót dày.

Trả lại em ân tình
xa xưa đó dưới trăng sao.
Trả lại em đôi vòng tay âu yếm nụ cười trao
Trả lại em kỷ niệm yêu thương đó sống bên nhau
Đến nay chớ thành xa cách rồi còn đâu...

Người đã ra đi không thấy về.
Tình yêu chôn sâu trong lặng lẽ.
Còn chăng bao đớn đau.
Lệ tuôn rơi nhớ nhau.
Ngày vui xưa đã tàn như nắng chiều.

Để rồi đêm nay buồn trong xa vắng nhớ mong ai?
Người đã quên tôi rồi sao tôi vẫn còn chờ mong?
Và nhìn áng mây chiều tan theo ánh mắt đăm chiêu.
Dấu trong chuỗi ngày ôm nỗi buồn quạnh hiu.

[Và nhìn áng mây chiều tan theo ánh mắt đăm chiêu.
Dấu trong chuỗi ngày ôm nỗi buồn... quạnh hiu.]

Vọng Cổ (Câu 1)
Xin trả lại cho anh những gì trong kỷ niệm, trả ánh trăng thanh,
trả dòng nhật ký mà trong những đêm thâu em thức đợi... anh... về. Hò 16

Đếm bước thời gian nghe lá rụng bên thềm. Hò 20

Ngày chủ nhật ta cùng nhau trên phố,
khuya gót giày sương phủ kín bờ vai. Xê 24

Phố lên đèn hay trăng sáng lung linh,
thời gian ơi xin dừng đây mãi mãi. Xang 28

Để ân tình không phai nhạt với thời gian,
để cho anh quay về trong tiềm thức. Cống 32

Vọng Cổ (Câu 2)
Người đã ra đi không hẹn ngày trở lại,
em vẫn từng đêm em lặng lẽ mong chờ. Hò 16

Cuối nẻo trời xa anh hạnh phúc bên người. Hò 20

Con tim ơi sao đau như thế,
Không khóc mà dòng lệ cứ trào tuôn. Xê 24

Trả hết rồi còn gì trả nữa đâu anh,
để đêm nay buồn một mình em lẻ bóng. Xê 28

Người đã quên tôi sao lòng tôi vẫn nhớ,
yêu chân thành thì đâu dễ dàng quên. Xang 32

Phi Vân Điệp Khúc
Xin trả anh ân tình của ngày xưa,
dưới cơn mưa rào,
em cùng anh,
trú mưa bên đường.
Ta nhìn nhau trao nụ hôm đắm say.

Anh đã đi không về, quên tình xưa,
khắc sâu trong lòng, bóng hình anh.
Dẫu anh phũ phàng, quên tình em,
cho lòng em nát tan, bao lời yêu,
sao đành quên hỡi anh?

(Về lại vọng cổ - Xề 24 - Câu 6)

Vọng Cổ (Câu 6)
Trả hết cho nhau, trả niềm đau trong tê tái,
cho lòng ta không vướng bận ưu phiền.
Mỗi bước đường nếu anh có đi qua,
hãy góp nhặt yêu thương chân thành anh nhé.
Bởi vết thương nào rồi cũng lành theo năm tháng,
nhưng vết thương lòng thì sẽ mãi hằn sâu./.