Trả nợ người ta(hợp âm)

Tác giả:


1. [Em] Tôi trả cho [A] người, lời yêu thiết tha hôm [Em] nào
Tôi trả cho [A] người, tình xưa ai trót đã [B7] trao
[E7] Trả nợ người [Am] ta tôi [D] về bỗng nghe bàng hoàng
Bước đi vội vàng lòng [Bm] nghe thương nhớ dâng [Em] tràn

2. Cũng bởi tôi [A] khờ, đành ôm nỗi đau vô [Em] bờ
Thấp thỏm đêm [A] ngày, giờ đây tay trắng vòng [B7] tay
[E7] Mới ngày nào [Am] đây em [D] còn ước mơ sum vầy
Giấc mơ chưa đầy bỏ [Bm] nhau đau xót nơi [Em] này

ĐK:
Ngày [Em] xưa tôi dám mộng gì [C] đâu
Em gác ngọc lầu [A] cao sao nỡ vui đùa lên mối tình [B7] tôi
Từng [Am] đêm, khi bóng người ngủ yên
Tôi quét từng cành đa chẳng ai hay mưa đêm rơi [D] nhiều
Đắng cay cam [Bm] chịu vì quá yêu [Em] người

Giờ [Em] đây, ai kia đã đổi [C] thay
Quên mất rồi vòng [A] tay tôi vẫn âm thầm quét lá vàng [B7] bay
Giờ [Am] đây, nghe nổi lòng buồn lay
Chiếc lá muộn màng bay về xa xăm ai ấm chăn [D] nồng
Chỉ riêng tôi [Bm] còn lạnh giá tê [Em] lòng