Trẩy hội xuân(hợp âm)

Tác giả:


“Ơ này này này này này chị Hai nó ơi
Cái gì thế anh, úi giời ơi, đi đâu mà vội mà vàng
mà vấp phải đá, mà quàng phải dây đấy?
Ơ hay cái anh này lạ chửa, đi đâu mặc người ta, cam gì tới anh nào
Ôi giời ơi, người trong đẹp sao mà dữ thế?
Chứ sao...”

[Am] Cây trúc xinh tang tình là cây trúc [Em] mọc [Am] qua lới nọ bên bờ ao
Chị Hai [Am] xinh tang tình là chị Hai [D] đứng
Đứng một [Am] mình qua [D] lới xinh càng [Am] xinh
[D] đứng đứng một [Am] mình, qua [D] lới xinh càng [Am] xinh

“Ở cái làng này chị là người đẹp nhất đấy nhá
khéo tán thế!!”

[Am] Cây trúc xinh tang tình là cây trúc [Em] mọc [Am] qua lới nọ như bên bên đình
Chị Hai mà không yêu đấy nhé, tang tình là tôi đây [D] vẫn vẫn chung [Am] tình
qua [D] lới cái yêu càng [Am] yêu [D] vẫn vẫn chung [Am] tình, qua [D] lới yêu càng [Am] yêu

“Chị Hai này thế chị không nghe người ta nói sao?
Nói cái gì nào? Ngưòi ta nói như thế này này
Trúc xinh trúc mọc đầu đình em xinh, em đứng phải hai mình em mới xinh đấy!
Ơ, người ta nói thế ah? Đúng rồi
Láo toét, nhưng mà anh có nghe ngày xưa các cụ ta có câu
Qua đình ngã nón trông đình đình bao nhiêu ngói thì...
Thì anh thương mình bấy nhiêu chứ gì nè
Ơ cái anh này rỏ lắm chuyện này, cũng thuộc nhiều thơ với thẩn nhỉ
Ôí giời ơi, không dám không dám đâu”

[Em] Con cò cò bay [A] lã lã bay [D] la
bay [Bm] ra ra ruộng [F#m] lúa, bay [Bm] vào vào đông [D] xanh
Tình tính [Bm] tang tang tính [D] tình anh chàng [Bm] rằng này, anh chàng [Em] ơi
Rằng có [A] biết là biết hay [D] chăng rằng có [A] nhớ là nhớ hay [D] chăng

Mình [Em] về về có [A] nhớ ý a là nhớ ta [D] chăng
Ta [Bm] về về ta [F#m] nhớ nhớ cô [D] nàng là nàng răng đen
Tình tính [Bm] tang là tang tính [D] tình, cô mình [Bm] rằng ấy cô mình [Em] ơi
Rằng có [A] biết là biết cho [D] chăng, rằng có [A] nhớ là nhớ cho [D] chăng

Năm [Em] quan quan mua [A] lấy lấy miệng [D] cười
Mười [Bm] quan quan anh chẳng [F#m] tiếc, anh tiếc [Bm] người răng [D] đen
Tình tính [Bm] tang tang tính [D] tình anh chàng [Bm] rằng này, anh chàng [Em] ơi
Rằng có [A] biết là biết hay [D] chăng rằng có [A] nhớ là nhớ hay [D] chăng

Anh [E] còn là còn cái [A] cối ý a là cối giã [D] bèo
Anh [Bm] đem là đem anh bán [F#m] quách, anh theo [Bm] nàng là nàng răng [D] đen
Tình tính [Bm] tang là tang tính [D] tình cô mình [Bm] rằng ấy cô mình [Em] ơi
Rằng có [A] biết là biết cho [D] chăng, rằng có [A] nhớ là nhớ cho [D] chăng

“Chị hai này đi đâu mà mà mang cái gì nặng thế nhở
Thì em mang ra chợ chứ đi đâu
Đi chợ à? Giờ này mà đi chợ để làm gì?
Là vì em còn... còn”

Em [E] còn còn cái [A] cối, cối giã [D] bèo
Em [Bm] đem là đem là đem bán [F#m] nốt
“Em theo, em theo, là theo, là theo theo

Anh bảo này, hai đứa mình cùng mang cối
Giã bèo …ra chợ bán nhưng mà em thì bán để làm gì cơ
Ơ cái anh này nhiều chuyện nhở
Chuyện của nhà người ta mắc mớ gì mà anh cứ hỏi lôi thôi
Hỏi một tí mà sao lại khó tính thế
Ơ thì em fải bán để mà nuôi thầy u em chứ
Thế à? Còn anh thì anh phải bán
Để làm gì - chuyện này quan trọng lắm
Quan trọng ah? -Anh cưói
Cưới ai? - Anh cưới
Cưói ai? - Khó nó quá đi mất
Có gì mà khó nói - Cưới cô nàng”

Nàng răng [D] đen
Tình tính [Bm] tang là tang tính [D] tình, cô mình [Bm] rằng ấy cô mình [Em] ơi
Rằng có [A] biết là biết cho [D] chăng, rằng có [A] nhớ là nhớ cho [D] chăng.
Rằng có [A] biết là biết cho [D] chăng, rằng có [A] nhớ là nhớ cho [D] chăng
Rằng có [A] biết là biết cho [D] chăng, rằng có [A] nhớ là nhớ cho [D] chăng