Tủi Phận (Tân Cổ)

Tác giả:


Tân Nhạc
Thôi em hãy về bên người giàu sang.
Còn anh tay trắng cam đành bẽ bàng.
Nào đâu dám mơ dám ước.
Tình đẹp như người đến trước
Bao đêm dài tủi phận bọt bèo.

Yêu chi để sầu để khổ mình tôi.
Đành tâm gian dối tim này vỡ rồi
Từ đây biết thương biết nhớ.
Em vờ giận hờn vô cớ.
Để phụ phàng mối tình của tôi.

[Từ đây biết thương biết nhớ.
Em vờ giận hờn vô cớ.
Để phụ phàng... mối tình của tôi.]

Vọng Cổ (Câu 1)
Thầm gọi tên anh cho nỗi nhớ vây quanh để trái tim em vỡ tan ngàn mảnh vụn.
Dòng lệ cạn khô khóc tình đầu ngang trái đành tủi phận mình em ôm trọn khối... thương... sầu. Hò 16

Vết đắng bờ môi hương vị mối tình đầu. Hò 20

Đã biết yêu anh là dấn thân vào cay đắng,
nhưng trái tim vụng về đã sâu nặng bóng hình anh. Xê 24

Khi giấc mơ tình vội hóa kiếp mong manh,
anh xa khỏi tầm tay không một lần ngoảnh lại. Xang 28

Còn hận còn buồn lòng còn mãi vấn vương,
tại phận em nghèo nên đoạn trường duyên số. Cống 32

Tân Nhạc
Ngày trước quen nhau anh dối lòng chối từ,
vì đời em quá cao sang.
Và em vẫn thì thầm khẽ nói rằng:
"Chót yêu anh rồi chọn đời yêu mãi anh thôi".

Để đến hôm nay mưa tím buồn lối về,
tình đầu sao quá mong manh.
Ngày xưa nếu đời đừng xui khiến,
đừng hát câu ân tình,
Giờ đâu xót xa riêng mình.

Vọng Cổ (Câu 2)
Chót lưỡi đầu môi lời thương tiếng nhớ,
anh trao để làm chi rồi anh nỡ thay lòng. Hò 16

Bão tố cuồng phong rơi rã cánh hoa hồng. Hò 20

Nguyệt Lão trớ trêu xuôi đôi mình gặp gỡ,
gieo cám cảnh sang hèn cho cách trở lối về chung. Xê 24

Không nhung gấm lụa là không hộ đối môn đăng,
nên cha mẹ cản ngăn anh bằng lòng cưới vợ. Xê 28

Thôi thế thì thôi khúc tình ca dang dở,
em hát riêng mình trăn trở khối tình đau. Xang 32

Tân Nhạc
Chôn bao kỉ niệm nơi tận mồ sâu.
Bài thơ em viết trao tặng buổi đầu.
Đời em gấm hoa trải lối.
Hồn này hoa tơ sầu trăm mối.
Hỡi ơi người sao đành phụ tôi.

Lý Con Sáo
Trách thân tủi phận trách đời còn bao nhiêu đắng cay.
Trách ai vong thề, để lối quay về,
mình em chua xót với cô đơn,
đếm sương rơi lạnh đếm buồn hằn sâu trong trái tim.

Vọng Cổ (Câu 6)
Em đã say rồi đừng trút thêm ly nữa,
còn lại vẹn nguyên giọt đắng giữa tâm hồn. Xề 24

Có lẽ bây giờ anh hạnh phúc lắm phải không,
có lẽ anh đã quên em giữa dòng đời hối hả. Xê 28

Bài thơ ngày xưa cổ nhạc tình buồn bã,
khúc tủi phận buồn em đã hát cho em./. Liu 32