Vẫn một đời hiu quạnh (Vẫn một cõi đời hiu quạnh)(hợp âm)

Tác giả:


[E] Trong hồn em [C#m7] có một cõi đời hiu [B7] quạnh [E]
[F#m6] Sao người qua đây không một [B7] lần ghé [E] thăm [E7]
Vườn trăng [A] xưa đóa Quỳnh Hương vẫn nở màu phôi [Abm7] pha
Bóng thời [Abm6] gian úa mờ
Và hồn [F#] em dường như [F#7] cũng úa theo mùa [B] thu tàn [E] tạ [C#m] [B]

[E] Trong hồn em [C#m7] vẫn một cõi đời mưa [B7] lạnh [E]
[F#m6] Khi tình mong manh như một [B7] giọt nắng [E] tàn [E7]
Đời chia [A] xa những giòng sông khuất mờ tình phôi [Abm7] pha
Những mùa [Abm6] rơi lá vàng
Lệ em [F#] rơi hàng lệ [F#7] nến những [B] mùa mưa nhạt [E] nhòa [A] [E7]

Có giấc mơ [A] nào còn đọng lại trong [C#m] em
Có cánh hoa [A] nào vừa tàn vội trong [F#m] em
Có tiếng chim [B7] nào vừa hót mừng xuân [A] sang
Mà âm vang như [F#m] phiến nắng vỡ [B7] tan trong hồn em

[E] Trong hồn em [C#m] vẫn một cõi đời hiu [B7] quạnh [E]
[F#m6] Khi người qua đây xin một [B7] lần ghé [E] thăm
Vườn em [A] xưa vẫn một vùng rất nhỏ nằm im [Abm7] hơi
Nghe mùa [Abm6] thu rớt nhẹ vào hồn [F#] em
Vào nhung [F#7] nhớ những [B] mùa xưa tàn [E] phai.