Về Đâu Mái Tóc Người Thương (Tân Cổ)

Tác giả:


Tân Nhạc
Hồn lỡ sa vào đôi mắt Em,
chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm.
Thầm ước nhưng nào đâu dám nói,
khép tâm tư lại thôi, đường hoa vẫn chưa mở lối.

Đời lắm phong trần tay trắng tay,
trời đông ngại gió lùa vai gầy.
Lầu kín trăng về không lối chiếu,
gác cao ngăn niềm yêu, thì thôi mơ ước chi nhiều.

[Lầu kín trăng về không lối chiếu,
gác cao ngăn niềm yêu, thì thôi mơ ước chi nhiều.]

Vọng Cổ (Câu 1)
Nhà anh cách nhà Em bởi một rào dậu thưa bốn mùa phơi nắng gió.
Có những buổi hoàng hôn anh ngồi trên gác trọ, nhìn trộm sang Em đang phơi tóc ở… vuông… rào.

Mái tóc người thương như tơ liễu xanh màu. Hò 20

Anh thầm ước cho hoàng hôn xuống chậm,
cho bóng chiều tô đậm mắt em hơn. Xê 24

Anh chỉ nhìn em mà không một lời thăm hỏi,
em ngỡ ngàng nhìn gió đuổi mây xa. Xang 28

Nhà của em trước ngõ nở đầy hoa,
căn gác trọ của Anh thì nghèo xơ xác. Cống 32

Vọng Cổ (Câu 2)
Em chờ đợi hoàng hôn để phơi tóc ở vuông rào quen thuộc,
là cố ý mong anh thăm hỏi em một đôi lời. Hò 16

Anh muốn nhìn say sưa một hình ảnh tuyệt vời. Hò 20

Rồi cứ hoàng hôn này sang hoàng hôn khác,
em không còn phơi tóc nữa lúc chiều lên. Xê 24

Anh ngồi một mình trên căn gác trọ,
nhìn mây buồn lớp lớp tiễn đưa nhau. Xê 28

Trước ngõ nhà em có hoa vàng hoa đỏ,
anh thương ai rồi sao không thổ lộ cùng ai. Xang 32

Tân Nhạc
Bên nhau sao tình xa vạn lý,
cách biệt mấy sơn khê.
Ngày đi, mắt em xanh biển sâu,
mắt tôi rưng rưng sầu.
Lặng nghe tiếng pháo,
tiễn ai qua cầu.

Đường phố muôn màu sao thiếu em,
về đâu làn tóc bồng mây chiều.
Lầu vắng không người song khép kín,
nhớ Em tôi gọi tên.
Chỉ nghe… tiếng lá rơi thềm.

Vọng Cổ (Câu 5)
Mùa trăng sau đó Em không còn ở lại bờ dậu thưa và vườn hoa cũ. Và những buổi hoàng hôn kỷ niệm ngày xưa chỉ còn là giấc mơ dìu dịu ở... trong… lòng. Hò 16

Tiếng pháo vu quy đã đưa tiễn người con gái theo chồng. Hò 20

Bỏ lại sau lưng những ước mơ thầm kín,
mà trọn một đời không thể nào quên. Xê 24

Đường phố muôn màu sao thiếu Em,
về đâu làn tóc xõa bên rèm. Xê 28

Về đâu mang cả niềm tâm sự,
gửi lại vườn xưa một khối u tình. Xề 32

Vọng Cổ (Câu 6)
Em ơi khối tình đó trọn đời anh lưu giữ,
mang trong lòng từng kỷ niệm thân yêu. Xang 12

Bờ dậu cũ em không còn phơi tóc nữa,
anh vẫn ngồi trên gác trọ đìu hiu. Cống 16

Thầm ước nhưng nào không dám nói,
trời đông ngại gió lạnh vai gầy. Xê 20

Hình ảnh đó trọn đới anh nhớ mãi,
nhớ bàn tay đan tóc tựa mây chiều. Xề 24

Bây giờ em đã về xa,
nhà em bờ dậu vườn hoa vẫn còn. Xê 28

Chờ ai anh đợi hoàng hôn,
chờ con bướm nhỏ về thăm vườn hồng./. Hò 32