Việt Bắc nhớ bác Hồ(hợp âm)

Tác giả:


1. Rừng núi quê [G] ta đẹp [C] mùa xuân nắng chan [Bm] hoà
[Em] Thẳng đường xe [C] bon qua bản [G] mới.
Nghe suối [Bm] hát ngàn [Em] năm khúc nhạc yêu [C] thương
Rừng [Am] xanh ngô lúa phơi [D7] vàng đồi [G] nương

[B] Quên sao được ngày [C] tháng tối [D] tăm năm [E] xưa [D] đói rét lầm [C] than
Đêm đông [Am] dài bản nghèo tan [D] hoang, biết ngày [A] nào xuân [D7] sang?
Hạnh phúc hôm [G] nay, bản [C] làng ơn nhớ Bác [Bm] Hồ
Cả [Em] rừng núi cũng hát [Am] lên muôn [D7] ngàn lời ngợi [G] ca

2. Việt Bắc quê [G] ta tự [C] hào theo bước Bác [Bm] Hồ
[Em] Người truyền cho [C] ta mối tình [G] lớn
Khi một [Bm] sớm mùa [Em] thu tiếng Người ấm núi [C] rừng
Trẻ [Am] già trông bóng áo [D7] chàm Người [G] đi

[B] Nơi đâu khổ cực, [C] áp bức [D] đau [E] thương, [D] nuôi chí lớn bền [C] gan
Trông theo [Am] về Việt Bắc chiến [D] khu sáng lửa [A] hồng đấu [D7] tranh
Đời mới xây [G] nên từ [C] ngày cơm muối rau [Bm] rừng
Bản [Em] làng mặn nồng sắc [Am] son với [D7] Người ngàn [G] năm!

3. Rừng dẫu bao [G] cây chẳng [C] bằng công đức của [Bm] Người
[Em] Gửi về Thủ [C] đô bao tình [G] nghĩa
Ta theo [Bm] Bác vượt [Em] qua thác ghềnh gian [C] nan
Điệu [Am] nhạc then vẫn trong [D7] lòng rộn [G] vang

[B] Tây Nguyên còn lửa [C] khói oán [D] hờn khi [E] bom [D] Mỹ cháy làng [C] buôn
Nghe Bác [Am] Hồ, Việt Bắc đứng [D] lên giữ trọn [A] tình anh [D7]em
Tổ quốc yêu [G] thương tự [C] hào ta có Bác [Bm] Hồ
Ngàn [Em] vạn lời ca cất [Am] cao ca ngợi [D7] Người ngàn [G] năm!