Vôi vã yêu nhau vội vã rời(hợp âm)

Tác giả:


1. Mình quen [Dm] nhau chưa được [Bb] lâu và rồi đã [F] yêu
Tưởng đâu [Dm] duyên sẽ đậm [Bb] sâu bền chặt với [F] nhau
Anh không [Gm] ngờ tình yêu đến [Am] sớm và [Bb] cũng kết thúc quá [F] vội
Vội yêu [Gm] nhau và chúng [Am] ta lại vội vã [Dm] rời

2. Từ đây em sẽ học [Bb] quên những gì đáng [F] quên
Và em [Dm] vẫn nhớ về [Bb] anh một người đã [F] yêu
Khi mà [Gm] cuộc tình ta dang [Am] dở chỉ [Bb] biết trách bản thân [F] mình
Quá vội [Gm] vàng nên chúng [C] ta để lạc mất [Dm] nhau

ĐK: Đặt bàn [Dm] tay lên trái tim [C] em tự biết [Am] em không quên anh [Dm] được
Có thật [F] sự là ta sẽ [C] quên hay nghe nhắc [Am] tên thì tim lại [Dm] đau
Vội vàng [F] yêu nên đắng với [C] cay giờ chúng [Am] ta chia hai con [Dm] đường
Nếu định [F] mệnh buộc ta với [C] nhau thì ngày sau [Am] sẽ có khi ta quay [Dm] về.