Em còn nhớ không em ơi Chủ Nhật nào hai đứa quen nhau anh theo vào Vương Cung Thánh Đường quỳ bên em anh quá bồi hồi Tuy ngày đó ta quen nhau anh ngoại đạo chưa biết câu kinh nhưng thương nàng anh cố thuộc lòng kinh nguyện cầu xin Chúa ban ơn rồi tan lễ hai đứa ra về lời từ giả nghe luyến lưu nhiều em tóc yêu kiều hong nắng ban chiều anh gốc me già em đưa mắt trông nhìn em bước xa bỗng quay lại tình chiều mến em vẫy tay chào năm ngón thon dài anh ước mơ nhiều em đã đi rồi anh đứng ngẩn ngơ Theo ngày tháng em quên anh Chúa Nhật buồn trên bước lang thang anh âm thầm ngang qua Thánh Đường gặp lại em đi với một người anh về dốt trăm trang thư bao kỷ vật em đã trao xưa nay không còn mang nghĩa thật thà tiếc làm gì anh dốt cho quên ...