Vụt thoát cơn mê(hợp âm)

Tác giả:


1. Mùa [C] thu trong đêm tĩnh [Em] lặng
Nhẹ [Am] nhàng lá rụng ngoài [F] hiên
Hồn [Dm] ta cô đơn lạ [G] thường
Bụi [G7] trần phủ lấp gian [C] truân.

Nhiều [Dm] khi ta tự hỏi [Em] rằng
Nơi [Am] đâu ta đến chốn [Em] này
Một [F] mai thân ta mỏi [Em] mệt
Về [Dm] đâu ta biết về [G7] đâu.

2. Lòng [C] tham sân si được [Em]
Đời [Am] người quán trọ trần [F] gian
Rồi [Dm] mai khi ta lìa [G] đời
Còn [G7] gì trong cõi hư [C] vô.

Vòng [Dm] xoay tạo hóa đưa [Em] đẩy
Phù [Am] sinh nghe khó vạn [Em] lần
Từ [F] tâm thương nhau hỡi [Em] người
Tìm [G7] về ánh đạo vàng [C] môn.

ĐK:
[Am] Gió xin cho [Em] gửi
Tình [F] thương theo bốn phương [C] trời
Nụ [Em] hoa tươi thắm môi [Am] cười
Gạt [F] lệ ướt đẫm trong [C] tim.

[Am] Lánh xa bao tội [Em] lỗi
Về [Dm] nơi hạnh phúc yên [F] lành
"Nhân chi [Am] sơ tính bổn [Em] thiện"
Phật [G7] từ tâm sáng trong [C] ta.

3. Hạt [C] sương treo leo trên [Em] cành
[Am] rằng biết sẽ vỡ [F] tan
Vẫn [Dm] luôn long lanh như [G] ngọc
Để [G7] đời chiêm ngưỡng mê [C] say.

Chợt [Dm] ta vui như ngày [Em] hội
Xua [Am] tan bao nhiêu muộn [Em] phiền
Cuộc [F] sống vốn dĩ vô [Em] thường
Nhẹ [G7] nhàng, buông xả giữa [C] dòng trầm luân.