Cánh Hoa Phôi Phai

Tác giả: Chưa Biết


Hoa lá rụng xác xơ trên đường mưa, em có về ngắm hoa như ngày xa xưa
Nâng cánh hoa tàn phai như tình đã chết một sớm chiều thu muộn màng
Nghe đã bao lần xót xa bên đời ai mãi nổi trôi
Em có còn tóc xanh như ngày xưa, vai có gầy tóc vương lay nhẹ theo gió
Ôi dáng xưa lặng lẽ theo đời rụng rơi, một mai rồi cũng nhạt nhòa
Cho dẫu bao lần cố quên sao tình xưa mãi vọng về
Biết đâu tìm hoa cũ ngày xưa, biết ai còn đi trên đường mưa
Long quặn đau khi nhìn hoa lá rơi,
Trên dốc đời chân giờ đã mỏi, Nỗi buồn chất ngất ai nào có hay
Phố xưa chiều nay mưa lại rơi, Sắc hoa màu môi có nhạt phai
Chợt nhận ra ân tình nay quá xa, nên nhủ lòng chôn vùi quá khứ
Phai một sắc hoa. Về đâu hỡi người.


Em có còn tóc xanh như ngày xưa, vai có gầy tóc vương lay nhẹ theo gió
Ôi dáng xưa lặng lẽ theo đời rụng rơi, một mai rồi cũng nhạt nhòa
Cho dẫu bao lần cố quên sao tình xưa mãi vọng về
Biết đâu tìm hoa cũ ngày xưa, biết ai còn đi trên đường mưa
Lòng quặn đau khi nhìn hoa lá rơi, trên dốc đời chân giờ đã mỏi
Nỗi buồn chất ngất ai nào có hay
Phố xưa chiều nay mưa lại rơi, sắc hoa màu môi có nhạt phai
Chợt nhận ra ân tình nay quá xa, nên nhủ lòng chôn vùi quá khứ
Phai một sắc hoa về đâu người hỡi.