Chẳng thể giữ lấy, chẳng đành buông tay(hợp âm)

Tác giả:


1. Một mình [C] ôm cô đơn trống vắng còn bầu trời [G] hôm nay không chút nắng
Lạc [Am] vào quán quen nơi từng [Em] chứa những bình [F] yên
Ly cà [Dm7] phê hôm nay sao đắng [G7] hơn trong lòng [Em] anh hôm nay có sóng [Am] gợn
Sóng [Dm7] xô từng cơn rệu rã rồi tan [G7] ra.

2. Trả lời [C] anh vì sao như thế anh đã vì [G] em yêu em đến thế
Mặc [Am] kệ đúng sai nhưng [Em] với em chẳng thể [F] đủ?
Mây mù [Dm7] đã che mất mặt [G7] trời nắng chẳng [Em] còn chỉ thấy mưa [Am] rơi
Liệu [Dm7] mai tình yêu sẽ tồn tại khi niềm [G7] tin giờ đã chơi vơi.

ĐK:
Dừng lại [F] hay cố gắng để tiếp tục vì giờ [Em] đây con tim đã đổ gục
Chỉ là [Dm7] yêu mà sao quẩn [G7] quanh với những lừa [C] dối
Tình yêu [F] ta vốn dĩ chẳng có tội chỉ vì [Em] con tim luôn muốn [A7] chia đôi
Chẳng [Dm7] thể giữ lấy cũng [G7] chẳng đành buông [C] tay.

* [F] Quá khó để gượng [G7] dậy
Cũng chẳng thể [Em] cứ thế mãi che [Am] đậy
Nói [Dm7] đi làm sao giờ [D7] đây anh phải làm [G7] sao?