Lối vắng lang thang riêng anh trên con đường về Góp những yêu thương mong manh ta trao một thời Tìm lại trong anh bao nhiêu tiếc nuối Bao nhiêu đắm đuối mà anh đã lỡ buông tay.
Có lẽ môi hôn ta trao khi yêu vội vàng Có lẽ duyên ta hôm nay đã quá lỡ làng Mà vì sao đôi mi anh vẫn cứ hoen cay mỗi lúc Nhận ra ta đã mất nhau.
[ĐK:] Chỉ vì anh đánh mất nên không trông mong điều gì Chỉ vì anh chẳng thể mang cho em bao niềm vui Giờ anh sẽ bước đi dù biết sẽ đớn đau Rồi cuộc tình nào cũng sẽ phai.
Và giờ anh cố giấu em trong bao nhiêu niềm đau Và giờ anh cố giấu em trong tim anh thật sâu Rồi anh sẽ cố quên, rồi nước mắt sẽ vơi Thì đành lòng chôn giấu đi bao giấc mơ.