Tân Nhạc
Biết nói gì đây trong phút từ ly,
Biết nói gì đây kẻ ở người đi.
Thôi hãy về đi hỡi Vũ Trường Giang.
Thôi hãy về đi hỡi Lý Chiêu Bình.
Vọng Cổ (Câu 4)
Trời ơi Lý Chiêu Bình yêu tôi mà tại sao lâu nay người không nói.
Để đến ngày tôi bước lên kiệu cưới thì người mới nói tiếng yêu tôi thì nợ duyên xưa tan vỡ từ... lâu... rồi. Hò 16
(Phiên bản vọng cổ hơi dài)
Tình yêu ơi mi đã làm xao động trái tim ta cho ta nếm vị ngọt ngào của hương tình say ngây ngất lại cũng khiến cho ta phân vân bối rối trên hai nẻo đường tình nghĩa biết phải làm sao cho đôi đường vẹn vẻ biết phải làm sao ôi đau xé lòng ta. Lý Chiêu Bình ơi khi tôi mở ngỏ con tim chờ cơn gió mùa xuân đưa về hương hoa lạ thì người lại vô tâm làm gió đông giá lạnh để đến hôm nay tôi lên kiệu cưới người nói yêu tôi cho quyên nợ dở... dang... rồi. Hò 16
Lý Chiêu Bình ơi người đừng trách tôi sao tệ bạc cùng người. Hò 20
Nếu tình yêu là hai dòng nước ngược,
thì trái tim này tôi xé làm đôi. Xê 24
Một cho Vũ Trường Giang người mà tôi yêu quý nhất,
một cho cận tướng Lý Chiêu Bình. Xê 28
Để tôi khỏi nhơ danh xủ tiết,
làm thân con gái phải lấy hai chồng. Hò 32
Vọng Cổ (Câu 5)
Ôi một cành hoa mà hai con bướm mộng,
một bến yêu đương mà hai chiếc thuyền tình. Hò 16
Tôi biết yêu Vũ Trường Giang hay yêu Lý Chiêu Bình. Hò 20
Lý Con Sáo
Vì đời tôi là mười hai bến sông,
Trôi bốn phương biết đâu đục trong.
Tình ban đầu vì đâu trái ngang,
Duyên kiếp ơi biết ai đâu mà mơ.
(Về vọng cổ - Xề 32- Câu 5)
Vì cả hai người đều cao thượng,
ai cũng nhường ai tôi biết chọn ai làm chồng. Xề 32
Vọng Cổ (Câu 6)
Thôi thôi, các người hãy đi hết đi xin đừng nói yêu tôi nữa,
hãy để cho tôi tự làm lẽ sống của riêng tôi.
Tôi biết mùa xuân sẽ không bao giờ trở lại,
chỉ có gió heo may về lạnh buốt mà thôi. Cống 16
Lý Chiêu Bình ơi nếu người muốn quên đi cuộc đời tên cận tướng,
thì hãy quay về với quê ngoại để mà quên. Xê 20
Còn Vũ Trường Giang với sông dài biển rộng,
thì người hãy về với biển rộng sông dài. Xề 24
Để lại nơi đây một đời đơn lẻ
với một nàng quận chúa cao sang. Xê 28
Về đi hỡi Vũ Trường Giang,
về đi hỡi Lý Chiêu Bình tướng quân./. Liu 32