Lý qua cầu:
NAM: Cầm tay em dẫn anh qua cầu
Chập chờn đôi bóng dưới sông sâu.
Con nước chảy về đâu
NỮ: Nhịp cầu đong đưa, theo nhịp chân em bước qua cầu
Cầu tre lắc lẻo khó đi mà em vẫn đến
Em đến trường em gần bên
Lớp nhớ cô, trường cũng mong thầy.
Vọng Cổ
1/Nam: Thương quá là thương cô giáo vùng ven sống chẳng đua chen cuộc đời thầm lặng. Bùn lắm chân em tháng ngày mưa nắng cầu nhỏ qua sông sớm tối đi ……..về.
Nữ: Dù đời lắm nỗi khó khăn mà em vẫn yêu nghề. Long Đức trường em bốn bề gió lộng, lời Bác hãy còn vang vọng đến đời sau.
Nam: Ôi đẹp làm sao hình ảnh của người nữ giáo viên, phấn trắng bảng đen em viết hàng ngày. Lời giảng bài nghe rất êm tai giọng nói ngọt ngào chứa chan tình cảm…
2/ Nữ: Em đã từng quen với những đêm về không điện sáng, leo loét ngọn đèn chong bên giáo án âm thầm. Em không buồn đâu anh, vì em nghĩ đến ngày mai rạng rỡ mặt trời hồng.
Nam: Ôi cao quý thay em được làm nhà sáng tạo, tạo ra những nhà sáng tạo tương lai.
Nữ: Em yêu nghề như yêu cuộc sống hôm nay, dù là cuộc sống thôn quê nhưng ít đổi thay biến động. Em yêu tuổi thơ, yêu những tâm hồn trong sáng, nên em rất bằng lòng làm cô giáo vùng ven….
Cao Phi
Nữ: Cuộc đời của em
Đã quen rồi mưa nắng bùn lầy
Đường lầy trợt trơn
Chân bám đất giữ gìn quê hương
Nam: Nhưng trong gian khổ
Em đã, có niềm vui rộn rã
Tiếng nói tiếng cười
Vang vang câu hát những lời thầy cô
Vọng Cổ
5/Nữ: Trường em nhỏ nằm ở một vùng sâu nằm ven thị xã, miền đất khô khan tháng năm loang lỗ, mái lá đơn sơ mà chan chứa biết bao…. … tình.
Nam: Tình nước tình dân tình của bao người. Thương biết mấy những thầy cô bám trường bám đất, vẫn đứng vững vàng trước cuộc sống khó khăn.
Nữ: Nỗi vui lớn của em là nhìn thấy những ngôi trường mới khang trang, có đủ ghế bàn cho các em thơ ngồi tập viết. Nghe những nhịp thước gõ đều vang trên bảng, em tưởng chừng như điệp khúc tình yêu trong sáng tuyệt vời.
Lý chim quyên:
Nam: Thương em thương thật nhiều
Thương tà áo trắng em bay
Chiều mỗi khi tan trường
Nữ: Lần bước chân trên đường
Qua cầu tay lại cầm tay
6/ Nam:Cứ mỗi lần dẫn tay em qua nhịp cầu tre lắc lẻo, anh liên tưởng ngày đeo nhẫn cưới cho em khi hai họ lên đèn.
Nữ: Không đâu anh em chưa muốn lập gia đình, vì em vẫn còn thương trường thương lớp.
Nam: Nhưng em ơi! Có gì đâu mà em thắc mắc sau khi hôn lễ cử hành thì em vẫn là cô giáo vùng ven.