Cơn mưa tình đầu(hợp âm)

Tác giả:


1. Thức trắng canh [Em] dài, tôi [B7] ngồi nhớ lại chuyện [Em] xưa
Yêu thương ngày [Am] xanh, hè [Em] đến phượng rưng rưng [B7] buồn
Hẹn [Em] hò đường trơn lối [Am] mưa
Môi hôn đầu ngọt vòng tay ấm [B7] trao.

2. Đếm lá thu [Em] vàng, biết [B7] người xưa có còn [Em] thương
Cơn mưa còn [Am] vương, đọng [Em] mãi cho nhau tháng [B7] ngày
Ngược [Em] dòng yêu dấu thời [Am] gian
Yêu thương một [B7] lần mộng người xưa tìm [Em] về.

ĐK:
Còn [E] nhớ [B7] cơn mưa chiều [E] ấy
Bao hẹn [A] ước cho uyên ương tìm [E] lối
Xây yêu thương đan [A] mộng, cơn mưa mau [B7] tạnh
Cho đông thôi lạnh tình đừng quá mong [E] manh
Giờ tìm đâu [A] nữa, hoa tím người [Abm] xưa
Dòng thư cũ [A] phai bao vấn [F#m] vương
Mộng xưa vỡ [E] tan, hoa phai [B7] tàn, chiều bơ [Em] vơ.

3. Đốt lá thư [Em] tình, xếp [B7] lại lưu bút ngày [Em] xanh
Yêu thương còn [Am] đâu, hết [Em] rồi những câu ân [B7] tình
Dòng [Em] đời theo bánh xe thời [Am] gian
Đưa ta [B7] về một thời như đã [Em] yêu.