Con thuyền dâu bể(hợp âm)

Tác giả:


1. Khi biết tình ta mang bể [Em] dâu
Hai chữ “sang [Am] giàu” để tình em mang [Em] về đâu
Người [G] ta vui bước bên [Em] người để mình anh thương [G] nhớ
Bỏ mặc [Am] anh, em bỏ lại cuộc [Em] tình
Để từng [Am] đêm ôm kỷ niệm một [Em] mình
Mà giờ [D] đây em đã quên câu [G] thề
Em đã quên lối [D] về em đã [B7] quên anh thật [Em] rồi! [D][Bm][Em]

ĐK: Người [G] hỡi người [Am] ơi, tình yêu là [Bm] gì?
Khi [G] lòng người đổi [C] thay
Có tiền có thể mua [D] Tiên
Nhưng tiền không thể mua [Am] Tim
Em đành rao [Em] bán tình cho người
[G] Cũng bởi vì [D] đâu, [Bm] hai chữ sang [Em] hèn [A][Bm][Em]

2. Con thuyền đưa em về chốn [Em] nao?
Tan vỡ mộng [Am] đầu, khi người khoác áo [Em] nàng dâu
Từng [G] đêm thương nhớ đợi [Em] chờ nhưng người đâu có [G] biết
Ngõ đường [Am] xưa giờ anh đứng đợi một [Em] mình
Bỏ tình [Am] anh mà chẳng hẹn ngày [Em] về
Mà giờ [D] đây ta đã xa nhau [G] rồi
Trên lối xưa chỉ [D] còn lối [Bm] mòn một mình [Em] anh [A][Em]