Tân Nhạc
Ngày nào trên sân khấu,
bao nhiêu người đến từng lời khen bao tiếng chào.
Người rằng em trọn duyên,
như hoa hàm tiếu làm biết bao người khát vọng.
Tình yêu em vẫn lẻ đôi,
vì em chỉ mới hai mươi.
Ra vào đón chào lời ngọt ngào vui đổi trao,
sao lòng vẫn lạnh lùng ngại ngùng… kẻ phụ vong.
Vọng Cổ (Câu 1)
Qua những tiếng cung thương khi cánh màn nhung nơi hí trường hé mở.
Em đã từng gieo đau thương nức nở giữa… muôn… người. Hò 16
Mỗi khi cánh màn nhung khép kín lại rồi. Hò 20
Thì biết bao khách hào hoa trai trẻ,
đang chực chờ để đưa đón em đi. Xê 24
Khi ấy em rất được nuông chiều yêu chuộng,
cảm thấy lòng như hớn hở vui tươi. Xang 28
Có khổ với tình chăng,
là chỉ khổ qua vai trò trước ánh đèn sân khấu. Cống 32
Vọng Cổ (Câu 2)
Nhưng dầu cho tim ai sắt đá cũng có một lần yêu. Xang 12
Và em đã yêu anh qua vài buổi gặp đơn sơ sau bóng tối hậu trường. Hò 16
Anh bảo rằng cảm yêu em qua giọng hát cung đàn. Hò 16
Em yêu anh vì tâm hồn nghệ sĩ ấy,
mặc dầu anh không biết phấn son. Xê 24
Có một hôm anh cầm lấy tay em ngập ngừng trong câu nói.
“Em ơi Xê 28 ta hãy yêu nhau bằng mối tình cao đẹp
chứ đừng để bạc vàng làm lung lạc con tim”. Xang 32
Thơ
Pháo hồng nhuộm đỏ từ sân khấu,
như tiễn đưa em khỏi hí trường.
Mắt nhìn thấy trăng sao nở,
bên chân trời mộng trổ hoa yêu.
Phụng Hoàng
Thế rồi em với anh mới nên duyên chồng vợ sau lễ cưới đơn… sơ.
Rồi em theo anh xa lìa sân khấu,
Về lại vọng cổ - Xê 24 - Câu 4
Vọng Cổ (Câu 4)
trở về với cuộc đời thực tế của anh. Xê 24
Anh ơi em biết anh nghèo lắm,
nhưng mà giàu tình cảm yêu em. Xang 28
Cầu trời bão tố đừng lên,
cho tình ta được bền duyên trọn đời. Hò 32
Vọng Cổ (Câu 5)
Nhưng trời đâu phải là em, Hò 12
mà có thể làm cho cỏ hoa kia,
mãi mãi đẹp qua cả bốn mùa. Hò 16
Em khóc cho em phận bạc má hồng. Hò 20
Vì sau một năm chăn gối anh làm có nhiều tiền,
bỗng nhiên thay đổi và lạnh lùng xua đuổi em đi. Xê 24
Bảo rằng không thể đẹp đôi,
em là đào hát tôi người làm ăn. Xê 28
Đời em là phấn là son,
hãy về với bức màn nhung đêm dài. Xề 32
Vọng Cổ (Câu 6)
Thế là em ôm cô đơn quay về sân khấu,
với một hình hài tiều tụy khô khan. Xang 12
Em quyết tìm lại nguồn vui trong tiếng đàn giọng hát,
để vùi chôn một tâm sự đắng cay. Cống 16
Em quyết dựng lại tên tuổi của em như những ngày xưa cũ,
nhưng mà hỡi ơi khách bốn phương trời đã quên mất tuổi tên em. Xê 20
Hồi nào ném chỉ gieo duyên,
bây giờ xa lạ như chim lạc rừng. Xề 24
Một năm chỉ mới một năm,
em buông danh vọng theo dòng nước trôi. Xê 28
Lời ca đã tắt trong hơi,
Còn tìm đâu nữa một thời vang danh./. Liu 32