Em đặt anh [Bb] vào cảm xúc đau lòng em [C] biết không
Giả sử như [Am] em là anh thì em chịu được [Dm] không
Anh cũng biết [Bb] thân phận của anh em hiểu [C] không
Anh vẫn cố [Am] gắng chăm lo nhưng em dối anh bao [Dm] lần.
T-ĐK:
Anh ta vốn [Bb] dĩ giàu sang
Còn anh [C] thì bữa cơm manh [Am] áo cơ [Dm] hàn
Đổi tình đổi [Bb] áo đổi anh
Em [C] cần phồn hoa đến [Am] thế
Thôi anh cũng [Dm] đành.
ĐK:
Cuộc đời làm [Bb] thuê phiêu bạt nơi xứ [C] người
Bao nhiêu thứ lo [Am] toan nên chẳng có thời [Dm] gian
Chăm sóc em tận [Bb] tình như người kia mới [C] đến
Anh làm cả sáng [Am] đêm nhưng cũng chẳng giữ được [Dm] em.
Còn nhìn về tương [Bb] lai anh chẳng ngại thất [C] bại
Và lựa chọn đúng [Am] sai em sẽ biết sau ngày [Dm] mai
Người ta tốt với [Bb] em liệu còn có tốt với [C] ai
Còn anh thì ngược [Am] lại nên yêu em mãi là [Dm] sai.
T-ĐK:
Lòng buồn nhìn [Bb] mãi về quê
Ngỡ [C] rằng em sẽ cố [Am] gắng cùng anh [Dm] về
Giàu nghèo người [Bb] bước người đau
Em [C] cần phận danh đến [Am] thế
Thôi anh cũng [Dm] đành.
ĐK:
Cuộc đời làm [Bb] thuê phiêu bạt nơi xứ [C] người
Bao nhiêu thứ lo [Am] toan nên chẳng có thời [Dm] gian
Chăm sóc em tận [Bb] tình như người kia mới [C] đến
Anh làm cả sáng [Am] đêm nhưng cũng chẳng giữ được [Dm] em.
Còn nhìn về tương [Bb] lai anh chẳng ngại thất [C] bại
Và lựa chọn đúng [Am] sai em sẽ biết sau ngày [Dm] mai
Người ta tốt với [Bb] em liệu còn có tốt với [C] ai
Còn anh thì ngược [Am] lại nên yêu em mãi là [Dm] sai.