Giả nhân giả nghĩa 2 (Ngày mình lụi tàn ai cũng không xem ra chi)(hợp âm)

Tác giả:


Intro: [Dm][Am]-[Bb][C][F]-[Gm][Dm]-[Bb][A7]
[Dm][Am]-[Bb][C][F]-[Gm][Dm]-[Bb][A7]-[A7][Dm]

Ngày mình lụi tàn ai cũng [Gm] không xem ra chi
Dẫu thân [Bb] thương cũng [C] chê ta đủ [Am] điều
[Bb] Đời người nhiều lần lên hay [F] xuống cũng cố bươn
[Bb] Chứ có [C] ai rũ lòng [F] thương

[Gm] Hôm qua thăng hoa kẻ xuýt [Dm] xoa kẻ dâng trà
Vậy [Bb] mà lòng chỉ mong muốn [C] ta [Gm] tan gia
Vui khi thấy mình [Dm] khóc trong cảnh nghèo
[Bb] Đau cho thói đời bạc [A7] bẽo

Nghèo khó thân [Dm] ta luôn cô đơn
Lắm người [Am] cho ta mang ơnvì [Bb] cơn phong [C] cuồng mình mới [F] thấu
Chữ nghĩa – chữ [Gm] tâm ai giả nhân cứ như [Dm] vờ muốn giúp đỡ?
[Bb] nhưng trên lưỡi [A7] thôi

Nghèo khó qua [Dm] đi cơn lâm nguy
Ngày [Am] xưa ai chia ly giờ [Bb] buông câu [C] thâm tình bền [F] bỉ
Nhưng ở trong [Gm] tâm vẫn thầm mong muốn thấy [Dm] mình sống khổ đói
“Thật – [Bb] Ngay” thế [Am] gian khó mà [Dm] soi