Nếu ngàn lời cũng không ngăn được
Bàn chân bước đi không báo trước.
Nắng đội đầu cháy đôi chân trần.
Đọa đầy xác thân chẳng ân hận.
Mỗi ngày chỉ cần một bữa ăn.
Của những chúng sinh đời dâng tặng.
Góp nhặt từng mảnh vải vứt đi.
Mang lên thân mình một huyền y.
Chẳng sân, chẳng si, cũng không hám danh lợi.
Mặc kệ người đời vẫn bước tới.
Không oán than, cũng không mang hận thù.
Hàaa ha há..
ĐK:
Người đời không thể, ngăn được ý chí.
Có chăng chỉ là lời sân si để sát thương.
Đường đi muôn hướng, khổ hạnh tu tâm.
Thật quá khó để tìm được 1 người.
Từng đêm u tối, một mình đơn côi.
Bóng ai đó ngồi, mặc sương rơi, lạnh buốt môi.
Là do duyên kiếp, mỗi người đều mang.
Đừng nên trách than, sân, hận lòng cho phàm tăng.
(bài hát viết về Thầy Thích Minh Tuệ)