Bâng Khuâng (Tạ Tấn)

Tác giả: Tạ Tấn


Đêm nay trăng chiếu êm-đềm,
Xa xa mây toả lững-lờ,
Gió lướt qua hàng cây liễu phất-phơ
Soi bóng gương hồ vờn gió say-sưa.
Đêm nay trăng gió đề-huề,
Bâng-khuâng tiếc thương khúc nhạc ái-ân,
Vấn-vương, vương-vấn nhớ ai đó ngoài bốn phương,
Thương ai sống đời gió sương,
Rớt đôi ngấn lệ sầu thương.

Ai đi trong lớp sương mờ
Hay chăng em vẫn mong chờ?
Những lúc đêm tàn buông gió hoài mơ,
Em vẫn âm-thầm buồn nhớ năm xưa.
Xưa, ngày ấy đã đi xa rồi,
Những đêm hôm nào đầy trăng soi sáng mơ-màng.
Tới đây, ngồi đây ta cùng ngắm gương hồ long-lanh dưới ánh trăng.

Trăng thu soi chiếu mơ-màng,
Sương lam rơi nhẹ bên hồ,
Ánh nước rỡn-đùa ngàn ánh sáng sao.
Mây nước thấu lòng ta đó hay chăng?
Trăng ơi! trăng thấu nỗi lòng
Bâng-khuâng tiếc thương khúc nhạc ái-ân,
Vấn-vương, vương-vấn nhớ ai đó ngoài bốn phương,
Khép đôi mắt buồn nhớ thương,
Rớt đôi ngấn lệ sầu thương.