Canh Ngoại Nấu (Tân Cổ) (Nhạc Bùi Quang Ân & Trần Hạnh (Lời Cổ), thơ Phan Quỳnh Như)

Tác giả: Nhạc Bùi Quang Ân & Trần Hạnh (Lời Cổ), thơ Phan Quỳnh Như


[Tân nhạc:]

Canh bí đao cá rô đồng ngoại nấu
Chén xanh trong nước mắm nồng cay
Rặng dừa nghiêng gió đong đưa bên thềm
Con với ngoại cười vui bữa cơm trưa

Canh bí đao cá rô đồng ngoại nấu
Món thơm ngon dân dã miền quê
Nặng phù sa Cửu Long mang ân tình
Nhân nghĩa bao đời nuôi cháu nên người
Nặng phù sa Cửu Long mang ân tình
Nhân nghĩa bao đời nuôi cháu nên người

[Cổ nhạc:]

Ấm áp yêu thương từ vòng tay của ngoại
Nước mắm trong xanh, bí đao canh cá
Hương vị đồng quê như theo em đi khắp chân trời

Vị ngọt đôi môi chan chứa tiếng ru hời
Ngoại vẫn đứng đó bóng dáng người quen thuộc
Tóc ngoại bạc màu theo hương gió bay bay
Hương lúa vàng chín rộ nồng say
Ánh mắt ngoại ánh lên niềm vui mãn nguyện
Tô canh rau đồng ngọt lịm tình thương
Ngoại mĩm miệng cười, con vừa chang vừa húp

Dẫu biết rằng cuộc sống phải mưu sinh
Nhớ lắm ngoại ơi! Canh bí đao xanh với cá rô đồng
Chén canh bí đao mang vị ngọt quê nhà
Giàn bí nhỏ như đung đưa trước gió
Trái bí xanh rì mang vị ngọt miền Tây
Bà cháu sớm chiều quấn quít bên nhau
Giờ con lớn khôn phải rời xa ngoại
Bương chải xứ người vì cuộc sống mưu sinh
Con ghi khắc mãi trong lòng, ôi tình ngoại bao la

[Tân nhạc:]

Hò ơi! Đất miền Tây
Đồng lúa vàng bông vườn xanh cây trái
Hò ơi! Về với miền Tây
Cá rô canh bí mà yêu lắm người ơi!

Con nhớ thương món canh nồng ngoại nấu
Bí đao xanh chan chứa hồn quê
Dù ở đâu cách xa nơi phương nào
Lưu luyến trong lòng mãi không phai mờ
Dù ở đâu cách xa nơi phương nào
Lưu luyến trong lòng mãi không phai mờ

[Cổ nhạc:]

Lòng thấy nao nao khi con về thăm quê cũ
Sau trước vắng tanh, ngoại đâu chẳng thấy?
Đau xót lòng con như ai cắt ai cào

Ngoại của con đâu? Con nay đã về rồi!
Vườn sau trước vắng tanh bóng ngoại
Chiếc võng bên hè còn đó ngoại đâu
Nhớ tiếng ngoại ru hời trong những buổi trưa
Con đứng khóc như chưa bao giờ được khóc
Tô canh rau đồng, cá rô ngọt quê hương
Nước mắm trong xanh quyện đậm tiếng ru hời

Con tất tả chạy đi tìm ngoại khắp nơi
Trên bàn đó tô canh nghi ngút khói
Kìa! Bóng ngoại đang bước qua khung cửa
Ấm áp hơi bà phủ kín cả đời con
Tóc ngoại bạc hơn nhiều vì mong đợi cháu ở xa
Cánh cửa nhà như chờ con mở sẵn
Bà ôm con chặt trong tay nín lặng
Con đi ngoại nhớ! Ngoại thương muôn phần!

Con về rồi! Không đi nữa ngoại ơi!
Bà cháu có nhau sớm hôm gần gũi
Tô canh ngày nào ngoại nấu cho con
Giờ con sẽ nấu thật ngon ngoại dùng