Con Chỉ Là Tạo Vật (Phanxicô)

Tác giả: Phanxicô


1. Lạy Chúa , con chỉ là tạo vật, Chúa thật i a sáng giàu có gì mà dâng Chúa đâu, (có gì mà dâng Chúa đâu?) Vì trước mặt Chúa, Thái - sơn cũng mọn hèn, giòng sông cả mấy sâu có là mấy đâu, giữa đời tay không hỏ bé, biết tìm gì dâng tiến Ngài. Con xin dâng lên con người nhỏ bé có chi đâu (có chi đâu)? ôi ! con người ngàn năm mấy thuở có chi đâu? Con xin dâng lên chính là Chiên Thiên - Chúa gánh tội tình (gánh tội tình) tháng năm máu Người đã đổ.... làm hy - sinh.

2. Tình Chúa trao máu hồng tử - gạn chưa cạn suối ơn an hoà dẫu mà ngàn năm đã qua (dẫu mà ngàn năm đã qua.) Tình Chúa ngời sáng ví như khung trời đây lòng con nhỏ có chi hơn một thoảng mây, cả - tạ tình thương tuyệt - đối, biết tìm chi dâng tiến Ngài. Con xin dâng lên con người nhỏ bé có chi đâu (có chi đâu)? ôi ! con người ngàn năm mấy thuở có chi đâu? Con xin dâng lên chính là Chiên Thiên - Chúa gánh tội tình (gánh tội tình) tháng năm máu Người đã đổ làm hy - sinh.

3. Ðời sống bao tháng ngày con lại e ngại những cơn mưa đời sẽ làm lòng con úa phai, (sẽ làm lòng con úa phai.) Lời Chúa là ánh sáng soi trên đường dài, là gió thổi dẫn đưa con thuyền đền nơi, trót đời con đây nhỏ bé, trót đời xin dâng tiến Ngài. Con xin dâng lên con ngườ nhỏ bé có chi đâu (có chi đâu)? ô con người ngàn năm mấy thuở có chi đâu? Con xin dâng lên chính là Chiên Thiên - Chúa gánh tội tình (gánh tội tình) tháng năm máu Người đã đổ làm hy - sinh.