Nơi chốn nhân gian nào đâu có gì
Phú qúy vinh hoa tựa như áng mây
Chỉ là giả tạm mà thôi
Đời đâu có mấy khi vui
Câu danh lợi như hạt sương rơi
Không biết thân ta ngày mai thế nào
Sanh tử phân ly, buồn vui, khổ đau
Kiếp người trong một tầm tay
Thì trong giây phút buông trôi
Khi linh hồn đi vào xa xôi
Thôi tranh đua làm chi
Hơn thua làm gì
Đời tan nghiệp khác bèo mây
Đời nào có vui đâu
Thôi chớ bận tâm làm gì
Nay có nhân duyên được nghe pháp lành
Tâm quyết ăn chay thề không sát sanh
Vui cùng tiếng kệ lời kinh
Dồi trao tâm trí cho mình
Mong sao đời không còn điêu linh
Nghe tiếng chuông ngân lòng con vướng trần
Nay ráng lo tu ngày mai sướng thân
Tâm hồn sẽ được lâng lâng
Về vui với chốn tây phương
Nơi mới thiệt chính là quê hương
Đây mới thiệt chính là quê hương