Em đã đi từ khi nắng mai chưa xóa đêm dài Khi thế gian còn đang mãi êm nồng giấc ngủ say Khi mới yêu đời ngỡ đẹp mãi như bao lời thơ Nhân thế hay đổi thay làm con tim đau tan vỡ
Mưa đắng khi trời đêm nổi cơn giông tố kéo dài Mưa giống như người say cứ ôm niềm đau đời mãi Anh nhớ em lần qua đường phố hôm nào tìm nhau Em đã xa từ lâu còn anh ngây thơ nhớ nhau
Em ra đi mùa đông, mùa đông ngơ ngác như cây sầu đông u buồn Nơi con sông ngày xưa đàn chim di trú như còn tiếc nuối bến chờ Em ra đi mùa đông, mùa đông mãi mãi tái tê trong đời Nghe mưa đêm rơi rơi từng hạt mưa chơi vơi Hạt mưa mãi nhớ thưong người ơi !
Đêm nay mưa lại rơi còn ai trên phố hay em chợt nhớ quay về Mưa rung rung bờ vai, từ trong đôi mắt như còn che giấu nhớ thương Em ơi vì sao? Vì sao nước mắt cứ như tuôn trào Ta yêu nhau hôm nào từng nụ hôn trao nhau Giờ môi đắng trong mưa nghẹn ngào.