Cười ra nước mắt
Bên đường mấy hàng dương soi bóng
Nắng soi ước hẹn đường quê xưa
Ngàn câu luyến thương
Xót xa nỗi lòng người ra đi
Muôn trùng dương đời chẳng bờ bến
Chiều êm êm quá
Gió hiu hắt vờn ngàn hoa thắm
Phải chi biết lòng người tha hương
Từ nay vắng xa
Vương lòng nén chờ đợi ngày mai
Tung đường tơ vào bản đàn xưa
Lá đã bao phen lìa tan
Bao nhiêu lần tuôn gọi én
Biền biệt xa xăm ngày về
Nhắc chi đến câu thề
Người đi say đắm
Lãng quên chốn lời xưa yêu dấu
Vẫn soi bóng đợi chờ ven thu
Mờ đôi mắt mong
Lắng nghe tiếng đêm trường âm u
Âm thầm trông đàn thầm trời xa
Cung đàn nghe ai oán
Như chua chát như thầm như than
Phím tơ tuôn lệ ròng
Bao nhiều nỗi gợi niềm nhớ mong
Chân trời mây xa cách
Bao đôi mắt trông vời trời xanh
Thiết tha mơ một chiều
Vinh quang đến cả người mến yêu
Bến ấy sang sông một đò
Bao nhiêu giờ vui ngày cũ
Cùng dòng sông êm lờ dờ
Nước trôi dưới trăng mờ
Về nơì êm ấm
Nhắc lại những ngày đi xa vắng
Nỗi mong nhớ người ngoài chân mây
Về đây chốn xưa
Tâm hồn mong ngày về bên em
Muôn ngàn năm nguyện chẳng hề quên