Hồn đã thành mưa vỡ đầy giữa lòng tay.
Và những buồn vui sẽ vùi quên,
Ngày xưa còn nhau giữa cơn bão tình cờ,
Nào ai ngờ đâu có ngày rời xa.
Nằm trong rừng hoa, chuốc thêm chén rượu nồng.
Giờ đây chào nhau hát lời buồn khôn nguôi.
Đời là bóng chim câu, bóng người vừa thoáng qua mau.
Xót xa, thế thôi, hỡi ôi, hỡi ôi.
Bờ bến nào xa suốt đời giữa giòng bơi.
Này những bình yên có thật không,
Và mơ màng say với sương khói một chiều,
Vòng tay lẻ loi, mất rồi ngày vui.