Đi về đâu Khi đuờng đời hoang vu quá Đi về đâu Khi tình nguời thành băng giá Đi về đâu Khi lòng mình như hóa đá Khi nhìn giòng sông thuơng nhớ Nghe nghìn cơn mưa vụn vỡ
Tôi là ai Khi lòng lạ lùng hoang vắng Tôi là ai Nghe hoài một đời cay đắng Tôi là ai Khi nhìn tận sau bóng tối Nghe cuộc đời thêm tăm tối Nghe trọn kiếp đơn côi
Tôi chờ ai Phù du có ghé qua đây Buồn vui xưa vẫy đôi tay Đón chờ ai Men ruợu đầy Tôi là ai Ngập ngừng nỗi nhớ thuơng rơi Để bàn tay níu cơn say Ly ruợu vơi thêm đắng cay
Tôi về đây Nhìn giòng sông im vắng Buớc chân đã Mỏi mòn bao năm tháng Tôi về đây Hỏi lòng còn cay đắng Ngậm ngùi nhìn ngõ vắng Mơ ngày tháng xưa đầm ấm Tôi về đây Nhịp cầu vui trong nắng Con đò xưa Ngập ngừng trên bến vắng
Tôi còn ai Đợi chờ về trong cõi xa mờ Để quên hết bao ngày tháng bơ vơ