Tóc Xoã Ngang Lưng (Nhạc: Thi Quân & Thơ: Lưu Trần Nguyễn)

Tác giả: Nhạc


Mai anh đi rồi bé có buồn không?
Mai anh đi rồi nhớ bé vô cùng.
Nhớ dáng em gầy, đường bóng nghiêng nghiêng.
Nhớ tóc em dài, vành nón nghiêng nghiêng.
Nhớ mắt buổi chiều, chiều nghiêng bóng xế.
Nhớ môi em cười áo trắng rưng rưng.

Mai anh đi rồi bé có buồn không?
Mai anh đi rồi nhớ bé vô cùng.
Nhớ ngón tay gầy, dòng chữ thon thon.
Nhớ bóng bên rèm, đèn sách đêm đêm.
Nhớ dáng học trò ngày em đến lớp.
Nhớ môi em hồng tóc xõa ngang lưng.

Anh đi đường xa xa lắm.
Đời trai như vó ngựa hồng.
Tuổi bé bình yên như nắng.
Tuổi anh u buồn như lá mùa đông.

Anh đi lòng không dám hẹn,
vì xa kỷ niệm cũng tàn
như nắng nhòa phai trên tóc
như thể buổi chiều đổ xuống ngàn cây.

Mai anh đi rồi bé có buồn không?
Mai anh đi rồi nhớ bé vô cùng.
Nhớ áo học trò cùng nét thân quen.
Nhớ lối em về, ngày tháng theo chân.
Phố xá sáng này thành bao nổi nhớ.
Mai anh đi rồi chắc nhớ không nguôi.