Ngày nào năm xưa mùa trăng trái chín hát lý cái mơn cho người chốn xa về đây lý cái mơn để anh nhớ quê hương mùa này mùa sầu riêng thơm ngát đêm ngày một dòng sông con nước vơi đầy.
Mùa sầu riêng anh đi nơi xa mùa sầu riêng em thôi không ra anh có nhớ quê hương nhà.
Một vầng trăng ai đem chia đôi một vầng trăng soi riêng hai nơi một vầng trăng em cô đơn giữa mùa sầu riêng một vầng trăng anh nơi đâu hỡi người tình đầu tiên.