1. Về lại nơi [Em] đây giữa mùa đầy [C] nắng Những gốc cây [Am] già đã qua bao nhiêu mùa thay [Em] lá Bóng dáng thân quen tiếng [C] nói yêu thương ngày [Am] nào Mái tóc hoa [D] râm vì bụi phấn hay vì thời [B7] gian. 2. Bài học đầu [Em]...
Người thầy giáo ấy đã cho em hành trang vào đời.Người thầy giáo ấy đã cho em chân lý sáng ngời.Người thầy giáo ấy đã cho em niềm tin yêu cuộc sốngVà chắp cánh cho em bay vào ước mơ.Người thầy giáo ấy đã cho em trời xanh ước vọng.Người...
Thầy tôi xuất gia tu học khi tuổi đời còn thơxa mẹ lìa cha, xa xóm làng quê nhàđi vào cửa phật nương pháp màu học tu.Thời gian dẫu bao khó nhọc nhưng tấm lòng chẳng đổi thay luôn trao dồi từ bi, trí tuệ sáng ngờimong sao mai này đem chí...
Thầy tôi tóc đã điểm sương trắng rồi Mà sao ánh mắt vẫn như ngày xưa… Thầy tôi hay đứng suy tư nhìn mưa Cho dù mưa lạnh thấm đôi vai gầy... Thầy tôi vẫn thế như bao tháng ngày Ngày đêm sớm tối lo cho đàn em ... Thầy ươm cho đất trổ ra...
Khi Thầy của tôi .mái tóc đã điểm / pha sương ../ hoa râmGiọng nói Thầy vội trầm ../ run run ...Cặp mắt kiếng dày đã sờn bạc Đôi mắt Thầy buồn tênh.../Thầy vẫn tươi cười dẫn dắt chúng em đi/ quaKhi Thầy của tôi ...Năm Tháng qua mãi lo...
Một mái tranh, một tấm lòng thầy mang ra ngoại thành, sống đời giáo viênMột chiếc xích lô, những buổi chiều, ngược xuôi trên đường đời, để còn là giáo viênmùa xuân vừa sangcó bao niềm vui vềmà sao nhà thầyâm thầm cửa đóngthầy đi về đâuđể...
Ngày ấy thầy tôi mỗi mùa đông,Người dắt tôi sang cánh rừng thôngChặt cành đem bán