Thương không nói yêu không dám(hợp âm)

Tác giả:


Vòng hợp âm: [C] [D] [Bm] [Em]

Tôi vẫn [C] nhớ em đã có người [D] yêu
Và tôi [Bm] cũng yêu em yêu rất [Em] nhiều
Tôi bối [C] rối, tTôi nghẹn lời, tôi yếu [D] đuối
Tôi sợ [Bm] mất người tôi yêu cả một [Em] đời.

Vòng tay [C] tôi được sưởi ấm cho em [D] mỗi ngày
Nhưng tôi [Bm] cũng chỉ là người cưu mang em [Em] thôi
Vì tôi [C] thấy trong tiềm thức em dần nhớ [D] một người
Người con [Bm] trai duy nhất của em không phải [Em] tôi

ĐK:
Quá khứ, có lẽ [C] tôi đã quá ngốc phải [D] không?
Thương không nói, [Bm] yêu không dám nói ra bao hoài [Em] mong
Lặng lẽ một cách bình [C] thường ra đi một cách vô [D] thường
Trời mưa [Bm] nơi đâu làm ngập cả một con [Em] đường.

Niềm vui của anh [C] chỉ là hạnh phúc của em [D] thôi
Thương vẫn thương, [Bm] yêu vẫn yêu nói ra cũng bằng [Em] không
Anh muốn giữ riêng cho chính [C] mình, một vài chút ký ức [D] đẹp
Một vài kỷ niệm [Bm] xưa mà không bao giờ anh [Em] nói ra.