1. Cha [Gm] ơi! Nhớ những đêm sương [Eb] lạnh
Dưới mái tranh hiu [Cm] quạnh, những ngày thơ bé năm [D] xưa
Trời đông giá [Gm] rét, cha nào đâu yên [Cm] giấc
Cha đến bên [F] con đắp tấm chăn [Eb] êm
Ôi phụ tử tình [D7] thâm!
Cha [Gm] ơi! Nhớ những buổi trưa [Eb] hè
Tắm mát trên sông quê [Cm] nhà, vui đùa khúc khích bên [D] cha
Lòng cha nhân [Gm] ái, tình cha luôn sáng [Cm] mãi
Thương lắm cha [F] ơi! Xin khắc cốt ghi [Eb] tâm
Những [D] lời dạy dỗ của [Gm] người
ĐK1: Bao [Cm] mùa rừng thay [Gm] lá
Cây [D] đời lại nở [F] hoa
Cho [Eb] dù con trẻ lớn [Ab] khôn
Tình [D] cha vẫn như ngày [Cm] nào
Lòng [D] luôn lo lắng cho [Gm] con
Cha [Gm] ơi! Nhớ mãi những hôm [Eb] nào
Cha dắt con đến [Cm] trường, dặn dò con hãy chăm [D] ngoan
Kỷ niệm thơ [Gm] ấu bên người cha yêu [Cm] dấu
Như vẫn còn [Bb] đây, năm tháng dần [Cm] xa,
chẳng [D] phôi pha tình [Gm] cha
2. Thương [Gm] cha không quản bao khó [Eb] nhọc
Nuôi nấng con nên [Cm] người, suốt đời con nhớ ơn [D] cha
Mặc cho mưa [Gm] nắng hay gặp cơn giông [Cm] bão
Dẫu có nguy [F] nan con vẫn an [Eb] tâm
Khi được sống gần [D7] cha.
Thương [Gm] cha những lúc con xa [Eb] nhà,
Cha ngóng trông tin con [Cm] về, trong lòng thấp thỏm lo [D] âu
Vì thương con [Gm] cháu ngày đêm cha đau [Cm] đáu
Luôn ước mong [F] sao con cháu mãi bên [Eb] nhau,
gia [D] đình đầm ấm vui [Gm] vầy.
ĐK2: Trăng [Cm] tròn rồi trăng [Gm] khuyết
Đông [D] tàn thì xuân [F] sang
Bây [Eb] giờ con đã lớn [Ab] khôn
Ngày [D] cha càng thêm tuổi [Cm] già
Lòng [D] con mãi kính yêu [Gm] cha.
Thương [Gm] cha mái tóc nay đã [Eb] bạc
Đôi mắt tuy đã [Cm] mờ mà lòng vẫn sáng cha [D] ơi
Hỡi ai có [Gm] thấu chăng tình cha yêu [Cm] dấu?
Thương lắm người [Bb] ơi! Sâu thẳm lòng [Cm] ta,
nhớ [D] công ơn của [Gm] cha