Yêu Thầm (Vọng Cổ)

Tác giả:


Trăng Thu Dạ Khúc
Giấu… trong kỷ niệm bao lời yêu thương tối tăm.
Khóc cho duyên ngầm,
những đêm yêu thầm,
ngồi trao tin nhắn cho em,
với bao ước hẹn câu tình chung luôn có đôi.

Giờ đành vậy thôi,
trách chi thêm sầu,
lỡ câu duyên phận, thôi đành nhìn nhau như cố nhân…

Vọng Cổ (Câu 1)
Ngày ấy chung đôi anh mộng mơ tình muôn thuở.
Thầm ước mong sao cho mối duyên kia không dang dỡ bao… giờ. Hò 16

Không cách, không xa, không đợi, không chờ. Hò 20

Tình yêu kia như vầng trăng soi sáng,
càng hiểu cuộc đời nên không thể xa nhau. Xê 24

Nơi quán nhỏ ven đường anh trước em sau,
chỉ lặng nhìn nhau rồi trao lời tâm sự. Xang 28

Để đêm về anh thao thức tương tư,
gom nhớ gom thương yêu thầm trong hư ảo. Cống 32

Vọng Cổ (Câu 2)
Thương ánh mắt thân quen bờ môi ngọt lịm,
yêu giây phút bên nhau trao kỷ niệm ban đầu. Cống 16

Tình cảm vô tư em không biết đau sầu. Hò 20

Có những đêm anh thầm thương trộm nhớ,
mong thứ bảy về mình sẽ được gần nhau. Xê 24

Ngồi bên em nghe giọng nói ngọt ngào,
mà hạnh phúc cứ tuôn trào trong tâm tưởng. Xê 28

Anh muốn yêu em trong niềm sung sướng,
nhưng em nói rằng anh vướng bận mà chi? Xang 32

Phụng Hoàng
(4 câu đầu)
Em sợ anh vướng bận, hay em vô tình không hiểu cho… anh.
Đang yêu thầm người anh thương mến,
mong cuối tuần em đến.

Hai đứa tựa vai kề,
nhưng chẳng thấy em đâu.

Nơi quán cô đơn
chỉ một mình anh nghe nhớ nhung thêm nức nỡ trong lòng.

Đau đớn riêng anh
do yêu thầm trong cay đắng.

Nên anh cứ dặn lòng
thôi xin đừng nhớ thương em.

Vọng Cổ (Câu 5)
Em ơi! Anh vẫn biết rằng yêu thầm là cay đắng.
Vậy mà sao trái tim anh luôn nhớ về em trong khoảng trống... tâm… hồn. Hò 16

Thao thức bâng khuâng cho dạ bồn chồn. Hò 20

Nhiều đêm anh mơ mình làm trăng sáng,
soi rọi khắp bầu trời để nâng bước em qua. Xê 24

Nhưng bây giờ đã thành kẻ lạ người xa,
cho trái tim anh quay cuồng trong cay đắng. Xê 28

Em đang cố quên anh nên không thèm nhắn,
dù chỉ một câu ra quán vắng bên đường. Hò 32

Phụng Hoàng
(4 câu cuối)
Anh thấy cô đơn nghe trái tim đau,
chua xót dâng cao khi cách biệt phương trời.

Em mãi lo xây hạnh phúc riêng mình,
nên đã quên đi bao niềm vui có anh chiều nao mong đợi,
hẹn ước chữ chung tình nay lạnh lùng xa cách đôi nơi.

Em hỡi có hay khi lá khô rơi chẳng mong gì quay lại,
nên kẻ yêu đơn phương luôn thương nhớ một người.

Dẫu cô đơn anh chấp nhận riêng mình.

Vọng Cổ (Câu 6)
(Về vọng cổ - Xề 24 - Câu 6)
Thà anh yêu đơn phương trong âm thầm đau khổ,
hơn cứ gặp nhau nhưng gọi cố nhân sầu. Xề 24

Cuộc đời sao lắm biển dâu,
yêu thầm cay đắng nhớ nhau nghẹn lời. Xê 28

Nhưng thôi xây nấm mộ đời,
chôn vào dĩ vãng những lời thầm yêu./. Liu 32