Em ra đứng hàng ba nhìn xa về bên sông đó
Đợi ngóng trông bao ngày mà người vẫn cứ biệt tăm
Anh nơi nào mới xa xăm có biết người nhớ thương mong
Chiều xuống rơi bên thềm em nghe lòng trĩu nặng niềm mang
Con nó khóc đòi cha mà anh biệt chim tăm cá
Những lúc đêm khuya lạnh giật mình cứ hỏi mẹ cha đâu
Em nghẹn lòng đắng cay, ôm nỗi sầu ai hay
Đợi với trông mỏi mòn đêm sương lạnh em còn buồn ai
Người đi, chẳng hẹn quay về để em xót xa não nề
Ôm con trẻ trên tay vỗ về trong đêm khuya vắng
Nước mắt rơi mặn đắng em khóc đời lẻ loi một mình
Tình anh mãi xa
Ngày mai, biết núi đâu là bờ dòng sông vẫn trôi hững hờ
Em vẫn đợi bên sông trông về phương trời xa thẳm
Tình duyên mình hiu hẩm cơn gió chiều xác xơ tiêu điều
Đời em quạnh hiu./.