CHUYỆN TÌNH CÔ HÀNG XÓM

Tác giả: Lăng Lập


Tại sao em bỏ anh đi lấy [Dm] chồng

Anh nào có lỗi lầm chi [F] đâu

Khi xưa em còn nhỏ bé [Bb] lắm

Đâu biết gì là tình [Gm] yêu

Làm sao anh dám tỏ [A7] tình.

 

Vì anh đây giàu sang nhất [Dm] vùng

Với lại anh là công tử hào [F] hoa

Khi xưa anh còn nhỏ bé [Bb] lắm

Nhưng biết gì là tình [Gm] yêu

Sợ [A7] anh chê bỏ em [Dm] buồn.

 

ĐK:

 

Giàu sang quyền [Bb] thế ba [Am] má nói anh [Gm] nghe

[F] Phận làm con [Am] mà đâu dám cãi lời mẹ [C] cha

[F] Nhà em nghèo [Bb] khó ba [Am] má gả em [Gm] đi

[F] Phận là chữ [Am] hiếu phải phụ tình anh [Dm] thôi.

 

Ngày được tin rằng em đi lấy [Dm] chồng

Pháo hồng nổ đỏ đường em [F] đi

Khi xưa đôi mình nhà chung [Bb] vách

Đâu biết rằng từ [Gm] đây

Tình ta hai lối chia [A7] lìa.

 

Ngày vu quy là em đây có [Dm] chồng

Nhưng lòng em vẫn còn yêu [F] anh

Mong sao tơ duyên đừng ngăn [Bb] cách

Cho chúng mình bên [Gm] nhau

Tình [A7] ta nên nghĩa cau [Dm] trầu.