Nhạc:
Nữ:
Trên chuyến xe lam đông người chiều nao
Chúng mình không quen mà ngồi bên nhau
Trời mang nhiều trớ trêu chi
Người chưa hề biết quen gì
Sao ngồi gần như tình nhân si.
Em xuống xe lam đi về thẹn sầu,
Anh vội theo chân ngõ hồn xuyến xao
Làm quen chuyện vãn dăm câu
Niềm vui gặp gỡ ban đầu
Trong đã rồi mặt ngoài còn e.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Nam: Chuyến xe chiều nao xuôi mình gặp gỡ thăm hỏi đôi câu vụng về bỡ ngỡ rồi từ lạ nên quen xa cách quá thâm… tình. (-)(-) Không hẹn hò chi, mà ngày gặp gỡ nhau hai lượt đi về. (+) Có lẽ duyên dong ruổi cho chúng mình hai đứa quen nhau. (SL)
Nữ: Chứ… chứ không phải tại anh hữu ý, nên cứ đợi chuyến xe nào có em để cùng đi.
Nam: Cha… còn em. Em khi nào xe đến bến mà chưa kịp thấy anh, vội ngơ ngác tìm quanh làm bộ giương anh mắt./-
Câu 2:
Nữ: Mỗi lượt xuống xe em dừng thật lâu nơi đầu ngõ, quay lại nhìn anh bốn mắt giao tình. (-)(-) Khuất bóng người xa mới đếm bước ngập ngừng. (+) Lòng đã vậy mà ngoài còn e ngại, chưa một lời thương mến trao nhau. (SL)
Nam: Anh nhớ có một lần anh bước vội theo em, và từ đó mình yêu nhau thắm thiết.
Nữ: Cũng từ đó em mơ ngày đẹp nhất, hai đứa mình cùng một chuyến xe hoa./-
Nhạc:
Nữ: Ngờ đâu yêu đương như đám lục bình, trôi theo con nước vô tình. Anh lấy vợ vợ anh giàu có. Tình em se cát dã tràng biển đông, em muốn tìm chồng cho xong, nhưng ngại thêm gặp kẻ bạc lòng.
Nam: Trên chuyến xe lam đông người chiều nay.
Nữ: Nghe nhiều bơ vơ nỗi niềm chua cay.
Nam: Còn đâu một chuyến xe lam, ngày nao mộng ước vô vàn. Bao kỷ niệm giờ mình riêng mang.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nữ: Chuyến xe mơ ước đã tàn theo giấc mộng. Giờ đây chỉ mình em một bóng hiu quạnh cô đơn trên chuyến xe… chiều. (-)(-) Ngày hai buổi mình em thui thủi đi về. (+) Anh đã phụ em đi cưới vợ, không một lời từ tạ người yêu. (SL) Tham giàu sang anh phụ bỏ mối tình nghèo, quên kỷ niệm buổi ban đầu gặp gỡ. Vợ anh giàu nhà xe rực rỡ, nhớ làm chi một chuyến xe lam chiều./-
Câu 6:
Nam: Định mệnh đã khiến chúng mình tương hội, cũng xuôi mình xẻ lối chia đôi. Cầm bằng như giữa chuyến xe đời, một trong hai đứa mình đã lỡ chuyến. Thôi em chớ tiếc thương đừng lưu luyến, hãy xem như mình là kẻ lạ người xa. Một chiều nào bên chuyến xe lam, gặp gỡ giây phút phù du như giấc mộng. Giấc mơ nào rồi cũng vào quên lãng, hãy quên đi kỷ niệm ngày nào. (SL)
Nữ:
Trên chuyến xe lam đông người chiều nay
Nghe nhiều bơ vơ nỗi niềm chua cay
Còn đâu một chuyến xe lam
Ngày nao mộng ước vô vàn
Bao nhiêu kỷ niệm giờ mình em mang./.