Bàn tay mong manh làm sao nắm giữ tin yêu một thời nông nỗi.
Thời gian trôi làm sao níu giữ tinh khôi từng ngày hồn nhiên.
Đời thênh thang ngày trôi chỉ còn nước mắt với những muộn phiền.
Bình yên xin về nơi góc tối xóa tan màn đêm.
Người xa xôi thật lâu còn đâu kí ức dĩ vãng nhạt nhòa.
Để mong manh về đây ngày vui bình yên những bước chân xa....
Bởi gió thênh thang làm mây buồn trôi. Bởi ánh trăng non làm rơi vì sao
Bởi ai hờ hững để cánh khoa khô rớt trong vườn khuya Héo hắt một đời
Tình yêu chơi vơi
Tìm mãi thênh thang ngày trôi bình yên. Tìm chút hư vô làm nên lời ca
Tìm trong hờ hững những bước chân xa rong chơi thời gian đã quên đường về.
Vì cuộc đời là những chuyến xe..