1. Anh nói [Em] rằng ngày hôm qua người [Bm] đi cùng
Một ai trên phố [C] đông, nắm [D] tay chỉ là đùa [G] vui
Em [Am] tin dù [D] cõi lòng dâng trào [G] ngàn niềm xót [C] xa
Lòng yêu [F#7] anh luôn bắt em phải thứ [B7] tha.
2. Anh nói [Em] rằng là cô ta tự [Bm] nhắn tin
Lời yêu thương với [C] anh, chứ [D] anh đâu hề muốn [G] đâu
Em [Am] tin vì [D] đã chọn yêu bằng [G] ngàn niềm khát [C] khao
Chẳng quan [F#7] tâm anh [B7] dối em thế [Em] nào.
ĐK:
Dù [Am] biết là lời [D] nói dối em vẫn [G] tin nơi [C] anh
Chỉ [D] vì khờ dại em [B7] tin, người [Em] sẽ thay [G] đổi
Dù [Am] biết rằng là [D] trái tim anh đâu [G] chỉ một [C] người
Dù [D] rằng một tình [Am] yêu không thể ba [B7] người.
Dù [Am] biết là lời [D] nói dối em vẫn [G] yêu thương [C] anh
Dù [D] người đã dần vô [B7] tâm, mang [Em] nhiều gian [G] dối
Lòng [Am] chỉ tồn tại một [D] ký ức chưa [G] thể phôi [C] phai
Năm [D] xưa, anh [B7] hứa ta không xa [Em] rời.
* Em [D] tin, em [B7] mãi tin anh hỡi [Em] người
[Am] Đàn ông hay [B7] hứa, đàn bà hay [Em] tin.