Kiên Giang đất biển quê mình(hợp âm)

Tác giả:


[G][Em]-[Am][Em]-[D][A]-[Am][Em]

Anh về miền [G] Tây mênh mông vùng sông [Em] nước
Qua mấy cây [A] cầu Mỹ Thuận với Cần [Em] Thơ
Xa tít chân [D] mây thì thầm nghe biền [Bm] hát
Đây xứ quê [D] mình, tên [Bm] gọi đất Kiên [Em] Giang

Đất Kiên [G] Giang mang tình người xứ [Em] biển
Ai đến đây [A] rồi lưu luyến chẳng rời [Em] xa
Rạch Giá lung [D] linh thêm Hà Tiên đẹp [Bm] lắm
Tiên giới nơi dương [D] trần, thơ [Bm] thẩn khách phương [Em] xa [A][Em]

Hò lờ hò [Em] khoan, [Bm] giăng lưới bên đảo [G] xa
Con sóng lăn [A] tăn vỗ về hòn núi [Em] nhỏ
Nghe Lý kéo [D] chài thêm nhớ mối tình [Bm] ai
Ghe cá khoang [D] đầy, bến [Bm] hẹn ngày [Em] mai [A][Em]

Anh về Hòn [G] Chông, ra thăm Hòn Phụ [Em] Tử
Non nước đậm [A] tình, di tích chốn Chùa [Em] Hang
Phú [D] Quốc nên thơ bốn mùa nghe biển [Bm] hát
Qua đảo Nam Du [D] chiều mơ [Bm] mộng ngắm hoàng [Em] hôn

Về đây U [Em] Minh, ngan ngát hương [C] tràm
Ríu rít chim [D] muông, ong về xây tổ [Bm] mới
Trăn, rắn, tê, [D] rùa say tắm nắng bình [Bm] minh
Đây chốn hoang [D] sơ chiều chiều nghe vượn [Bm]
Thêm nhớ cha ông [D] mình gây [G] dựng đất ngàn [Em] xưa [A][Em]

Đất Kiên [G] Giang có rừng thêm có [Em] biển,
Ơi xứ vạn [A] hòn, mây núi kết vầng [Em] thơ
Ai đến nơi [D] đây một lần xa lại [Bm] nhớ
Thương lắm quê [D] mình đất [Bm] biển Kiên [Em] Giang