Chuông chùa chiều Trấn Quốc.
Bàng bạc khói sương Tây Hồ.
Cây trở mình áo nâu.
Mùa vàng len mắt buồn.
Kỷ niệm vương màu nắng.
Mùa hoa sữa xôn xao lòng ai.
Nắng nhạt nhòa trên lá.
Ngày dài khép mi mặt hồ.
Phố choàng màu áo đêm.
Hồ lặng thinh tiếng lòng.
Cổ thành mưa ngàn lá.
Mùa nhung nhớ đi qua miền yêu !
Mắt buồn ngày xưa đó ươm trong chiều Nghi Tàm
Tóc mềm giờ vẫn mướt trong đem mờ Quán Sứ
Bàn chân lang thang, mây trời đi hoang, giọt tình đa mang, ngưng đọng mưa ngâu, rơi buồn vào nhau.
Tôi tìm ngày xa vắng.
Hẹn hò, ngóng trông, đợi chờ.
Đi tìm lại giấc mơ
Bờ hồng môi ướt mọng.
Chuyện ngày xưa lại mới
Và em hỡi, gió mưa qua rồi.