Bông Hồng Cài Áo (2B) (Phạm Thế Mỹ)

Tác giả: Phạm Thế Mỹ


Mẹ mẹ là dòng suối dịu hiền.
Mẹ mẹ là bài hát thần tiên
Là bóng mát trên cao
là mắt sáng trăng sao
là ánh đuốc trong đêm khi lạc lối.

Mẹ mẹ là lọn mía ngọt ngào
mẹ mẹ là nải chuối buồng cau
là tiếng dế đêm thâu
là nắng ấm nương dâu
là vốn liếng yêu thương cho cuộc đời.

Mẹ ơi mẹ là vốn liếng yêu thương cho cuộc đời con đó
Để con luôn hiểu rõ lòng mẹ bao la
như biển Thái Bình Dương và cao ngất tựa mây trời.

Mẹ đã tạo cho chúng con niềm vui và lẽ sống ở đời
Mỗi lúc con đau mẹ lo chạy thuốc thang săn sóc
Mỗi lúc con buồn mẹ thường an ủi khuyên lơn.
Công cha như núi Thái Sơn nghĩa mẹ
như nước trong nguồn chảy ra.
Từ ngày cha con sớm khuất non
nhưng con còn có mẹ thương con nhất đời.

Rồi một ngày nào đó anh về
nhìn mẹ yêu nhìn thật lâu
rồi nói nói với mẹ rằng.
Mẹ ơi mẹ ơi mẹ có biết hay không
biết gì biết là biết là con thương mẹ không.

Ta hãy cùng nhau vui sướng đi
vì đời ta còn mẹ ta
hãy hân hoan cài lên áo đóa hoa hồng.
Mẹ ơi con mãi ghi lòng trái tim
cò trắng thay chồng nuôi con.
Dù cho sức kiệt hơi mòn
tình thương của mẹ vẫn còn trong con.