Niềm Vui Đơn Côi:
Em nhớ chiều nào hoàng hôn vừa tắt
Gió sang mùa làm hoa lá say
Con đường tình lất phất mưa bay
Nép bên nhau niềm đau giã từ
Em muốn thời gian ngừng trong ngục tối
Để muôn đời đẹp như hôm nay
Và được nhìn ánh mắt mê say
Nói đi anh tình chẳng hề phai
Đời không như con thuyền
Bình yên xuôi theo nước
Mà vẫn hay vô tình
Làm vỡ ngón tay đan
Như cánh chim quên đàn
Vụt bay theo mây ngàn
Mặc em sương gió phũ phàng
Nếu biết tình yêu nhiều gian nhiều dối
Anh xin tìm niềm vui đơn côi
Dù một ngày ta đã chung đôi
Vẫn tôn thờ tình ta mà thôi
Cỏ úa:
Còn nhớ tên nhau xin gọi trong giấc mộng
Còn chút thương yêu xin đưa vào dư âm
Có phải còn yêu vì đôi lần thầm nhớ
Mình đã thật quên cớ sao lòng vẫn chờ.
Từ lúc em đi trong rượu cay men nồng
Màu trắng khăn tang quanh căn phòng cô đơn
Bão tố triền miên ngày em về nhà đó
Buồn hắt buồn hiu ngõ đêm sầu cô liêu
Một chiều trên đồi em làm thơ
Cỏ biếc tương tư vàng úa
Mộng dệt theo đàn bên người mơ
Mới biết mình yêu bao giờ.
Hỡi cố nhân ơi chuyện thần tiên xa vời
Tình đã như vôi mong chi còn chung đôi
Cứ cúi mặt đi để nghe đời lầm lỡ
Đừng níu thời gian cho thêm sầu vương mang