Về quê em, phù sa bát ngát
Gió thoảng đông đưa thơm nồng lúa trổ đồng sâu
Tiếng ca vang, lời êm ả những buổi trưa hè.
Dòng sông quê lửng lờ nước trôi
Nhuận Phú Tân quê em
Bao con đường thênh thang tươi đẹp dừa xanh.
Tình dân quê, càng thêm chan chứa
Những lúc đi xa, trong lòng không thể nào quên
Trái cây ngon, người dân mến vấn vương chẳng rời
Dù lạ hay quen vẫn đậm tình thiết tha
Nhuận Phú Tân quê em
Bao công trình đang xây dựng ngày mai.
Vọng Cổ
Câu 1
Anh về thăm quê em Nhuận Phú Tân quê hương phù sa bát ngát.
Gió thoảng đông đưa thơm mùi lúa trổ, tiếng ca vang lời êm ả buổi trưa hè.
Lần đầu đến đây sao lưu luyến lạ lùng.
Dòng sông quê em ngọt ngào phù sa bát ngát.
Con đường làng trãi rộng thênh thang
Từng cánh đồng lúa trĩu oằn bông
Tiếng ca vang lời sao mà tha thiết.
Những buổi tre hè gió mát dịu êm.
Đã đến đây rồi lòng sao không nhớ.
Vọng cổ
Câu 2
Nhuận Phú Tân quê em phù sa bát ngát.
Dù lạ hay quen cũng tiếp đón ân cần
Từ thuở xa xưa cho đến bây giờ.
Anh có thấy không con đường quê xanh ngát.
Trái cây chín ngọt oằn say
Từng cánh đồng lúa mùa trĩu bông.
Là bao giọt mồ hôi của người dân đổ xuống.
Nhuận Phú Tân quê em tình quê chan chứa
Biết bao công trình đang được dựng xây.
Về Thăm quê, lòng anh thương nhớ
Nhớ lắm em ơi, đêm nằm thao thức từng đêm
Nhớ tiếng ca, lời ai hát thiết tha ân tình
Làm sao quên những người thân thương
Nhuận Phú Tân quê em
Bốn mùa trái cây chín ngọt oằn say
Lòng cầu mong, tình duyên đưa lối
Chỉ thắm se duyên, tơ hồng thệ ước cùng em
Dẫu bao năm, lòng anh mãi sắc son đợi chờ
Tình anh đây đã gửi về em
Em gái Nhuận Phú Tân
Muôn đời thủy chung câu hẹn tình ta.
Vọng cổ
Câu 5
Anh ơi người dân quê em quanh năm cần cù siêng năng chăm chỉ.
Về thăm quê em mà lòng anh đã nhớ nhớ thương thương
Người em gái quê tay lấm chân bùn.
Nhớ từng tiếng ca lời hát ân tình.
Rồi từng đêm về lòng anh xao xuyến
Thương nhớ nhiều người em gái Giồng Trôm
Yêu em Bến Xoài với nụ cười duyên
Người em Giồng Giữa thướt tha duyên dáng.
Lòng cầu mong tinh duyên đưa lối
Chỉ thắm se duyên thệ ước tơ hồng
Đêm đêm về lòng nhớ thương vô cùng
Người em Giồng Lớn nắng mưa phai tàn nét xuân.
Lòng em chất phát thật thà
Những buổi trưa hè đôi mình bên nhau.
Giồng Chùa ơi hai tiếng thương là thương.
Tình anh đây đã gửi yêu mãi mình em thôi
Anh thương nhiều từng lũy tre quê mình
Dòng sông con nước lăn tăn lững lờ nhấp nhô
Giờ đây càng nhớ thương Tân Nhuận
Phú Mỹ bây giờ ngày càng thêm xinh.
Giồng Nâu Giồng Xép vui cùng anh
Giồng Đắc Trung Xuân về thương những người miền quê.
Em ơi, khi đến quê em Cầu Cống
Lòng anh vấn vương lưu luyến chẳng rời.
Nhuận Phú Tân sáng đẹp rạng ngời
Muôn đời no ấm đậm tình thiết tha
Dù ai xa xứ xa quê
Làm sao quên được quê mình Nhuận Phú Tân